mẠc ĐĨnh chi - macdinhchireunion.netmacdinhchireunion.net/mdc_news/tuyentaptho_mdc.pdfmạc...

18
Tuyn Tp Thơ MC ĐĨNH CHI 2004

Upload: others

Post on 01-Sep-2019

5 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Page 1: MẠC ĐĨNH CHI - macdinhchireunion.netmacdinhchireunion.net/mdc_news/tuyentaptho_MDC.pdfMạc Đĩnh Chi – 2004 ... Xin Lỗi Em! Sáu năm là vợ là chồng Em trao tôi cả

Tuyển Tập Thơ

MẠC ĐĨNH CHI

2004

Page 2: MẠC ĐĨNH CHI - macdinhchireunion.netmacdinhchireunion.net/mdc_news/tuyentaptho_MDC.pdfMạc Đĩnh Chi – 2004 ... Xin Lỗi Em! Sáu năm là vợ là chồng Em trao tôi cả

Tuyển Tập Thơ Mạc Đĩnh Chi – 2004

Page 3: MẠC ĐĨNH CHI - macdinhchireunion.netmacdinhchireunion.net/mdc_news/tuyentaptho_MDC.pdfMạc Đĩnh Chi – 2004 ... Xin Lỗi Em! Sáu năm là vợ là chồng Em trao tôi cả

Tuyển Tập Thơ Mạc Đĩnh Chi – 2004

Sài-gòn nỗi nhớ Sài-gòn ngày năm nào. Tà áo quyện vào nhau. Em thẹn-thùng cúi mặt. Theo chân lá xạt-xào. Sài-gòn ngày năm xưa. Mắt em hiền đong-đưa. Cơn mưa chiều lạnh mát. Lời yêu bỗng thấy thừa . Sài-gòn ơi Sài-gòn. Ra đi ta vẫn nhớ. Ly cà-phê đen buồn. Cuộc tình như chớm nở. Ta xa rời quê cha. Sài-gòn vẫn trong ta. Vạn nẽo đường viển xứ. Lòng thương-mến không nhòa. Bên này trời đầy sao. Mùa hè nhiều nắng nóng. Đêm về gió lồng-lộng. Biển xanh sóng rạt-rào. Ta vọng nhìn phương đông. Để mơ về phố cũ. Ôi những người yêu nhỏ. Đâu còn chuyện nhớ mong.? Sài-gòn giờ ra sao. Chuổi ngày chắc xôn-xao. Biết em vui mái ấm. Có lời gì gửi nhau. Sài-gòn ta chẳng quên. Xin hẹn ngày gặp lại . Quách Xuân Sơn

Hà Nội ngày anh về Hà Nội ngày anh về cơn mưa chiều hôm nay bóng nhoà in trên nước tóc bạc màu nào hay. Hồ Tây nước gợn sóng hàng liễu gió tung bay Trấn Quốc sao vắng lặng

chuông đổ buồn miên-man. Em giờ ở đâu nhỉ ? hoa Sữa vẫn còn đây rơi rụng theo cơn gió nhớ xưa hoa ai cài. Lang-thang trên phố vắng tiếng nhạc buồn cơn say hỏi lòng sao thổn thức ? kỷ niệm về chiều nay. Liêu Hoàn Vũ Kỷ niệm lúc trú mưa trong quán bên cạnh chùa Trấn Quốc tại Hồ Tây

Xin Lỗi Em! Sáu năm là vợ là chồng Em trao tôi cả tấm lòng của em Thế mà tôi chẳng yêu em Vì tình tôi đã cho ai mất rồi Biết rằng người ấy xa xôi Mà sao tôi vẫn chưa thôi mơ màng Biết rằng em khóc vì tôi Cho tôi xin lỗi lẽ nào chia phôi. Biết rằng người ấy bỏ tôi Mà sao cay đắng tội tình mình em Đêm nay sân vắng vườn khuya Một mình suy nghĩ cho tường tình em: Em vì lầm lỡ yêu tôi Thâu đêm em khóc tình côi một mình Tôi vì lầm lỡ yêu ai Thâu đêm ray rức đắng cay tôi cười Cuộc tình sao chạy loanh quoanh Cho nhân gian cứ khóc cười đắng cay Kiếp sau nếu có gặp nàng Thì tôi vẫn dâng hết tình này cho em Văn Mỹ Lan ( Hồng lan MDC76) Ngày 19/5/04

Nhớ Cha Ngày hôm nay nhân "ngày từ-phụ" Con viết đôi dòng , chút tưởng-niệm về cha . Nghĩ năm xưa , lòng trẻ bỗng xót-xa .

Page 4: MẠC ĐĨNH CHI - macdinhchireunion.netmacdinhchireunion.net/mdc_news/tuyentaptho_MDC.pdfMạc Đĩnh Chi – 2004 ... Xin Lỗi Em! Sáu năm là vợ là chồng Em trao tôi cả

Tuyển Tập Thơ Mạc Đĩnh Chi – 2004

Phim dĩ-vãng quay về từ quá-khứ . Ôi cao-quý lòng cha như núi Thái . Bao nhọc-nhằn khổ-cực cũng vì con . Nhớ ngày thơ , nhà túng gạo chẳng còn Cha nhịn đói dành phần cho con dại. Rồi khôn lớn bước vào đời lính tráng . Tựa nấc thang , tin chiến-sự dập-dồn . Hè nóng bức sa-trường đầy khói súng . Cha vẫn tìm con mặc lữa cháy , đạn bom . Nói sao hết khi con tù cải-tạo. Vất-vả trăm đường , ngàn dặm thăm nuôi . Nhìn món quà , nhìn cha buồn áo-não . Vóc-dáng cha gầy, con quá đỗi ngậm-ngùi Ngày vượt biển ...cha vờ say nằm chắn lối . Vì biết rằng phụ-tử sẽ chia xa . Con cũnh hiểu mình vạn phần có lỗi . Cách gì hơn ...đành cắt thịt lìa da Con nghe được khi lời đồn tàu con đắm . Cha lo-rầu mất ngũ biết bao hôm . Đêm từng đêm chờ thư trẻ đến mỏi-mòn . Luôn cầu-nguyện cho con nhiều may-mắn . Rồi tin vui gửi về , lòng đầy sung-sướng . Nước mắt đầm-đìa , cha dạo khắp xóm thôn . Khoe mọi người con mình vẫn sống còn . Đã đến được bên kia bờ biển Thái . Và từ đó những năm dài trên xứ Mỹ . Chỉ đôi lần chút quà mọn gửi về quê . Nghe nhắc lại có lần cha đột quỵ Tên của con , cha hoài gọi lúc hôn mê . Lòng đau-buốt đến ngày cha khuất bóng . Mà con khờ chưa có dịp về thăm . Người ra đi trong lặng-lẽ âm-thầm . Mắt vẫn mở vì thằng con không gặp Viết đến đây tim con chừ quặn-thắc . Xin cha già tha-thứ đứa con hư . Đã vì con cha chuốc lấy ưu-tư . Tội bất hiếu , con muôn ngàn ân-hận Quách-xuân-Sơn (Viết cho cha ngày Father's day 2004)

Tưởng Niệm (Riêng tặng Quý Tỵ) Giỗ tan mưa tạnh tiệc tàn! Chén ly đã dọn sạch rồi Tiệc tùng đã hết, nhang thơm đã tàn Nhớ thương có lúc ngút ngàn Có khi cũng nhạt theo giòng đời trôi Một điều không chút phai phôi Là cô đơn đến mỗi khi đêm về! Dù anh chưa kịp nhìn con Bé Bình vẫn lớn, xuân em vẫn tàn Mười sáu năm, nửa vạn ngày Buồn tênh đêm vắng, ngày dài cô đơn Có khi cũng muốn đổi đời Sợ con đau khổ, sợ mình vỡ tan Lần khân đến lúc xuân tàn Giựt mình tóc đã hai màu muối tiêu Anh ơi có biết chăng anh Khi con đến tuổi thành thân Thì em đến tuổi gần về với anh Kiếp sau thôi chớ vợ chồng Kiếp này lỗi hẹn một mình em đau Đêm ơi xin hãy qua mau Buồn ơi xin hãy đi đâu đừng về Xuân ơi, đừng vội trôi nhanh Thu ơi đừng đến lá vàng héo hon Đông ơi xin chớ lạnh lùng Lòng tôi là cả mùa đông đủ rồi Văn Mỹ Lan (Hồng Lan MĐC76) Ngày 21 tháng 5 năm 2004 -

Cõi Tóc Mưa Em gọi ai mà giọng đã khan Mây đang tám hướng bổng gom hàng Và thơ lơ lửng nhầu hoang tưởng Trốn mộng xưa về chạy ngổn ngang Em gọi thơ về hay cố nhân Mà nghe thương lá vướng chân trần Cũng đang ngơ ngác chờ tia gió Về thổi vô tình chẳng nói năng Em gọi sao mà tiếng nỉ non Lời thơ ai khắc dấu tim mòn

Page 5: MẠC ĐĨNH CHI - macdinhchireunion.netmacdinhchireunion.net/mdc_news/tuyentaptho_MDC.pdfMạc Đĩnh Chi – 2004 ... Xin Lỗi Em! Sáu năm là vợ là chồng Em trao tôi cả

Tuyển Tập Thơ Mạc Đĩnh Chi – 2004

Lối xưa in bóng người xa lạ Mòn lối ngày xưa cũng chẳng còn.. Em gọi mưa về thay nắng lên Hay mưa từ dạo ướt ưu phiền Mưa rơi cho tấc lòng ai ướt Mà giống khi tình chợt đảo điên Em gọi ai người trong cõi xưa Cõi nay sao bổng thấy nhau thừa Cõi mai còn chút gì hương nắng Em có đan vào cõi tóc mưa.? Nhược Thu

Nắng Tháng Tư Cho bà xã nhớ ngày sau tháng Tư .... Vinh nhục đã làm hỏng lá rơi Đâu riêng hoa úa tận bên trời Ngày mai đã đến mùa trăng rũ Hò hẹn nhau về xẻ én đôi Ta xẻ trăng thề để tiển nhau Một lần ly cách vạn lần đau Rồi đây một cõi trời vô nghĩa Còn lại mình em với nghẹn ngào ... Nắng tháng Tư cày nát tuổi mơ Nhét làm sao được mộng vào thơ Cầm tay lệ nóng em tầm tả Quặn thắt lòng anh đứt cuộn vò .. Chẳng nói thành câu nát cả tim Hôn nhau lần cuối chết im lìm Nếu như được chết cùng hôm đó Hồn đã an nhàn trong cõi êm .. Chân bước mà nghe hồn ở lại Con thơ đang bế vói đòi theo Mắt em mờ lệ lần lau cuối Phai cả xuân xanh vạn buổi chiều .... Nhược Thu

Thao-Thức Lên NET từng đêm đọc áng thơ. Đưa hồn vào mộng dệt đường tơ. Trách em sao nỡ đem thương tưởng.

Gieo xuống lòng anh bao ước-mơ. Lạ kỳ , anh cứ thấy bâng-khuâng. Muốn nói yêu em đến vạn lần . Muốn gửi niềm riêng đang trĩu-nặng. Thức-thao trăn-trở ...lại sầu dâng Thao-thức nghĩa là nhớ quá thôi. Nhớ người , thơ-thẩn dưới trăng soi. Yêu em thư viết bao-nhiêu lá. Mài -miệt năm canh chửa hết lời. Em hãy về đây , mau đến đây. Cho lòng tôi ấm , trí tôi say. Cho tôi uống chút tình thơm-ngát. Kề cận cùng em dẫu phút giây. Trời hỡi ôi sao nhớ thế này. Cơn buồn cô-lẻ lại giăng vây. Uớc gì anh có liền đôi cánh. Bay đến bên em , giấc mộng đầy Quách xuân Sơn

Tình Sơn Nữ Sơn Nữ buồn.... Chờ ai chốn buị hồng phiền muộn... Môi thật thà trời bắt lắm truân chuyên, Hồn Sơn Nữ mênh mang sầu viễn sứ... Cõi phồn hoa tình rơi dáy hư không! Sơn Nữ ơi! Chợ chiều rôì! Cô đợi ai trong nắng? Về đi thôi, kẻo lỡ chuyến đò đời ! Núi rừng xanh muôn thưở vẫn chờ mong.... Nghìn cây cỏ cũng nối dài nhung nhớ........ Sơn nữ về! Vườn dâu cười khúc khích... Đàn chim non thủ thỉ dưới trăng ngà.... Ánh tơ vàng dệt lại mảnh tình ta Tưởng đã vỡ bên đời năm xưa ấy..... Sơn nữ vui ! Nàng thấy bóng địa đàng Nhan Thủy Tiên

Page 6: MẠC ĐĨNH CHI - macdinhchireunion.netmacdinhchireunion.net/mdc_news/tuyentaptho_MDC.pdfMạc Đĩnh Chi – 2004 ... Xin Lỗi Em! Sáu năm là vợ là chồng Em trao tôi cả

Tuyển Tập Thơ Mạc Đĩnh Chi – 2004

Say không chén rượu nào không đắng cay người xa sao mãi nhớ nhau hoài đường đời không vẹn câu thề hẹn rượu nồng chén mãi không thấy say từ dạo vắng em đời hiu quạnh đường dài dạo bước một mình thôi sao nghe đơn độc đêm trăng lạnh anh thèm tìm lại một làn môi ừ thì ta đã xa nhau thật em có còn mơ những tháng ngày vô tư dệt mộng bên nhau mãi giờ xa vời vợi nhớ nhau hoài còn nhớ gì không một thóang mơ sao giờ anh vẫn mãi đợi chờ em giờ chắc đã quên ngày cũ anh gọi sầu riêng trong áng thơ Ngọc Nữ

Hoa Nắng Hoa nắng rộn ràng có phải xuân Dù không tiên nữ lạc dương trần Nhưng em e ấp vi Xuân muộn Hay bởi trong lòng ngợp nắng xuân Xa cách cho đời biết nhớ nhung Dù không ai hát khúc tao phùng Vẫn nghe xuân chảy dòng lưu luyến Khi nắng bên trời trong rất trong Biết nắng bên trời có mãi trong Hay mai mốt nhạt giống môi hồng Buổi xa vì biếng lười trang điểm Hoa nắng hay là hoa nhớ mong ... Nhược Thu 31-01-04

Nụ Cười Kỷ Niệm "Môi hồng" còn nhớ anh không ? Khi xưa áo trắng tình nồng ngây thơ để anh đêm ngẩn ngày mơ để em lấy đó làm thơ trêu người. 30 năm! nhớ lại nụ cười tươi như hoa nở của người anh thương, mai kia ta gặp giữa đường khi anh trên phố quê hương với người, em ơi! hãy nở nụ cười để anh biết đó là người năm xưa. Liêu Hoàn Vũ

Chiều Xuân Nắng vàng hiu-hắt chiều tàn, thả hồn ký ức, mơ màng ngày thơ, sân trường, áo trắng trời mơ, hồn nhiên, dệt mộng, ngẩn ngơ với tình. Áo dài tha-thướt em xinh, tóc bay theo gió quyện tình đôi ta, cùng em soi ánh trăng ngà, môi hồng uống ngọt, mặn mà tơ duyên. Đường đời sao lắm truân-chuyên, tình tan bọt nước, theo thuyền trôi xa, như chim Bói Cá, trăng tà, gần nhau gang tấc, nhưng xa nghìn trùng. "Má Đào" nếu nhớ tình chung, anh xin gọi khẻ tên nàng chiều Xuân. Liêu Hoàn Vũ

Áo Chưa Nhầu Vạt Em về thơ bị đóng đinh Dính theo tà áo ướp tình cõi xa Em về tuyết cũng nở hoa Nắng ghen bờ mắt chan hòa màu vui Em về lẽo đẽo hồn tôi Chân đi , tim ở lại trời Cali Em về sao gọi là đi

Page 7: MẠC ĐĨNH CHI - macdinhchireunion.netmacdinhchireunion.net/mdc_news/tuyentaptho_MDC.pdfMạc Đĩnh Chi – 2004 ... Xin Lỗi Em! Sáu năm là vợ là chồng Em trao tôi cả

Tuyển Tập Thơ Mạc Đĩnh Chi – 2004

Sao thơ lại chuốc bằng ly rượu đầy Em về quên mất cầm tay Để tim ngơ ngác cầm ngay thơ buồn .. Em về sao chẳng ở luôn Để tay nhớ ngón ai buồn tiển đưa Em về sao chẳng đợi trưa Về ngay đêm tối đỗ thừa đường xa Em về dù mới vừa qua Làm thơ chưa kịp tìm pha đủ vần Em về sao đứng tần ngần , Áo chưa nhầu vạt nên cần em vo .. Nhược Thu 01-07-04

Em đến Em đến cho đời thơm ngát hương. Đâu đây văng-vẳng khúc nghê-thường. Nhìn em , nâng chén lòng say-đắm. Hởi người nguyệt thẹn với hoa nhường. ---------------- Em đến gửi vào nổi nhớ-thương. Giọt tình rớt nhẹ hạt mưa sương. Ngọt-ngào thêm thắm bờ môi mộng. Suối huyền như kết sợi tơ vương. --------------- Em đến hồn anh chợt ngẩn-ngơ. Chợt thấy trào tuôn cả suối thơ. Thơ anh dành tặng riêng em đó Em đã cho đời anh ước-mơ Quách-xuân-Sơn

Nhớ Mấy chục năm qua đã có thừa, Tưởng lòng chôn kín chuyện ngày xưa. Có còn yêu thật ?... nên thầm nhớ Bất kể đêm ngày nắng hoặc mưa. Ngày nắng bừng lên rực rỡ vàng Theo từng bước nhỏ gót son sang, Sân trường, áo trắng bay tha - thướt Ngơ ngẩn, tim ai đập rộn ràng. Trời mưa sướt mướt, gió bay bay Ướt tóc em tôi, tóc xỏa dài, Vào lớp phơi hong làn tóc rối Dậy thì hương phất quyện hồn ai ?

*** Trí tự hứa rằng chẳng nhớ thêm, Dù tim đã khắc bóng hình em. Thôi ! lòng nhất trí : không thèm nhớ Chỉ được buổi chiều!..Lại nhớ đêm! Thôi thì cứ nhớ, chớ yêu nào Mấy chục năm qua, cũng chả sao Có lẻ đã yêu từ kiếp trước Kiếp nầy NHỚ MÃI đến ngàn sau. Nguyễn Phước Hậu cận Tết Giáp Thân 2004

Thương Họa nguyên-vận bài thơ Nhớ của Ông Nguyễn Phước-Hậu Thương mãi, sao thương vẫn chẳng thừa, Thương người bé-bỏng thuở xa-xưa . Thương...thương là bệnh ai-ai đó, Ông Trời đâu hết bệnh nắng-mưa ?! Nắng-mưa còn mãi đến tuổi vàng, Nhất là khi chớm đón xuân sang. Hỏi lòng còn chút Thương nào hết ? Tưởng-tượng hình ai vẫn rỡ-ràng. Rỡ-ràng như gió cuốn mây bay... Nỗi thương ngày ấy bỗng vươn dài. Về thăm quá-khứ, khung trời nhỏ, Ai có chờ ai, có đợi ai ! **** Niềm thương từng phút thấy thương thêm, Vẫn thấy chàng chung bước với em . Áo xưa vẫn ngát tình tri-kỷ, Nhập vào mộng thắm tới từng đêm . Ai biết mình thương tự thuở nào ! Thương thêm chút nữa cũng không sao ! Xin vẫn giữ lòng tươi đẹp mãi, Thương hoài, dù kiếp trước hay sau ! Nguyễn Tường-Vân Mồng một Tết Giáp-Thân 2004

Page 8: MẠC ĐĨNH CHI - macdinhchireunion.netmacdinhchireunion.net/mdc_news/tuyentaptho_MDC.pdfMạc Đĩnh Chi – 2004 ... Xin Lỗi Em! Sáu năm là vợ là chồng Em trao tôi cả

Tuyển Tập Thơ Mạc Đĩnh Chi – 2004

Tiếc Cảm hứng khi đọc bài thơ NHỚ của thầy Nguyễn Phước Hậu và bài thơ THƯƠNG của thầy Nguyễn Tường Vân. Tiếc ơi ngày đó! ... nói sao vừa Nhắc đi kỷ-niệm thuở xa xưa Nhớ "ai" khúc-khích cười trong nắng Thương "ai" ngại-ngùng lội nước mưa. Bụi trúc cổng trường; tôi đón "ai" Áo trắng thướt-tha bóng nghiêng dài Sân trường in dấu đôi gót nhỏ Mái tóc "ai" dài, gió bay bay Tiếc ơi ngày đó! ... tôi ngây dại Không dám ngỏ lời mến thương "ai" Thôi! nay gửi-gấm đôi dòng chữ Vào mấy vần thơ để nhớ hoài Võ Quang Ngày đầu năm Giáp Thân

Sầu MdS kính họa nguyên vận hai bài thơ "NHỚ" của thầy Nguyễn Phước Hậu và "THƯƠNG" của thầy Nguyễn Tường Vân. Thuở ấy, mình như kẻ bị thừa Theo nàng, nàng ghét, bảo mình "xưa" Bảo thời ống rộng, mình chơi túm Bảo cái chàng nầy: Chuột mắc mưa ! Thế đấy, vẫn mơ chuyện đá-vàng Đêm nằm, chợt thấy sáo bay sang Sáo còn biết nói lời âu-yếm "Em cũng thương ai, cũng rộn-ràng !" Chưa hết lời THƯƠNG, sáo đã bay Để đây khắc-khoải với đêm dài Trên tay, đang gỡ nùi tơ rối Sáo sẽ của mình, hay của ai ? ****** Mỗi tiết xuân về, lại nhớ thêm Trách mình chẳng biết dụ sáo Em Ngày xưa, nếu nhớ, làm thơ "NHỚ !" Đâu phải giờ này khóc giữa đêm Sầu nặng quằn vai tự thuở nào Sầu thêm gánh nữa, cũng đâu sao !

Miễn là tưởng-tượng trong: Con sáo Sẽ gánh được SẪU đến kiếp sau MdS Mồng hai Tết Giáp-Thân 2004 (Lại học cùng trường, lại gặp nhau ! Lại theo Em nữa, có chi sầu...).

Ghét Họa vận thơ của thầy Nguyễn Phước Hậu - Thầy Nguyễn Tường Vân và ý thơ xuất phát từ Phan Việt Thanh Không dám thì thôi cứ đổ thừa, lòng vòng ba cái chuyện đời xưa. Thương trong bụng đó đây nào biết. Ở đó mà than gió trách mưa. Nắng đậu cành mai nắng mới vàng, Bám cành so-đủa dám làm sang. Cầu Kiều mong bắc cho hay chữ, Chẳng dám vì ai chẳng rỏ ràng. Cánh bướm vườn xuân vẫn cứ bay, Nhởn nhơ bên ngỏ liểu buông dài. Hoa dâm bụt ngã đầu đay nghiến, Ghét quá chừng con buớm của ai. +++ Tưởng đã quên giờ lại ghét thêm Giữa chiều hoa rụng, giữa lòng em. Ghét ơi cái kén tơ vàng ối, Óng ánh đèn khêu chuyện nửa đêm. Ghét cũng đành thôi, đợi kiếp nào, Có chi thì cũng chẳng làm sao. (Trần Dần) Hoa đào năm cũ y như vậy. Tan hợp buồn vui, chỉ trước sau. Tâm Tưởng

Page 9: MẠC ĐĨNH CHI - macdinhchireunion.netmacdinhchireunion.net/mdc_news/tuyentaptho_MDC.pdfMạc Đĩnh Chi – 2004 ... Xin Lỗi Em! Sáu năm là vợ là chồng Em trao tôi cả

Tuyển Tập Thơ Mạc Đĩnh Chi – 2004

Chúc Nhau Năm Con Khỉ Năm nay năm con khỉ, Chúc các bạn tri kỷ, Một năm đầy hoan hỉ, Tâm hồn tràn sinh khí, Vóc dáng thật phương phi, Được mọi sự như ý, Tiền bạc vô mệt nghỉ, Tình yêu được toại ý, Như ngựa phóng nước phi, Con cái được vinh quy, Đỗ đạt toàn tiến sĩ, Đứa kỹ sư đứa bác sĩ, Hạnh phúc thật nhiều hỉ ! Cuộc đời chân thiện mỹ, Chẳng phải lo toan chi, Thảnh thơi trong tâm trí, Không khỗ tâm suy nghĩ, Vừa nằm đã ngủ khì, Thức dậy thật tỉnh ý, Làm việc có gẫm suy, Nhưng cũng nên ngưng nghỉ, Sống thanh nên chú ý, Tội lỗi hay xa đi, Đời may mắn thiếu chi, Đừng để tiếng thị phi, Tâm trí thật hưng vì, Luôn cố gắng tiến đi, Hy sinh chẳng ngại chi, Khắc phục khổ gian nguy, Dù có phải chết đi, Cho bản tánh ích kỷ, Cho hòa bình thế kỷ, Sẽ đến ngày một khi ! Năm nay năm con khỉ, Ước mong được như ý, Hạnh phúc và hoan hỉ, Trong suốt năm con khỉ, Như ý và như ý, Nhé các bạn tri kỷ. Việt Xuân

Chúc Tết Chúc tết Giáp Thân đến mọi nhà, Thầy Cô, bạn hữu khắp gần xa, an-khang, thịnh-vượng, nhiều tài lộc, M D C R sẽ bay xa.

Chúc tết năm nay đến mẹ già "Cầu cho sức khoẻ được thăng hoa, sống lâu trăm tuổi cùng con trẻ, gia đình xum họp, khúc hoan ca". Chúc tết "tâm tư" đến vợ nhà "Mặn-mà thục nữ tợ như hoa, cùng anh dong ruổi đường đời nhé, ngọt bùi chia xẻ thắm tình ta". Liêu Hoàn Vũ

Tháng Giêng Xuân Ngõ phố xưa dập dìu đào, mai nở Rằng xuân vừa len lén trở về … xuân Cơn gió thoảng phất phơ đùa tóc rối Vô tình em …lạc trên phố đông nguời Như tìm về những ký ức xuân qua Của một thời tuổi xuân yêu vụng dại Mộng phù du … tình yêu luôn xanh mãi Khoắc khoải đợi chờ mơ uớc bên nhau Hạnh phúc ơi … còn xa tít nơi nào ? Đã bàng hoàng mời gọi những niềm đau… Chiều xuân, những chiếc lá vàng cuối mùa rơi thật vội… Tình xuân, luyến lưu vạt nắng cuối ngày Chờ xuân về lay khẽ giọt ban mai suởi ấm bao trái tim cô lẻ. Là khoảnh khắc xuân trong lòng ai đó gửi về nhau... Xuân nay nguời buồn và xuân có cô liêu? Gió lùa lên cây và tiếng chim gọi bạn Giữa phố đông nguời mà lòng ai tan tác Sắc biếc xuân sang… Ừ nhỉ, tháng giêng xuân! Kiều Ngọc Xuân Giáp Thân 2004

Nhớ Nhà lạc loài đất lạ lúc xuân sang ghé đến chợ hoa lắm ngỡ ngàng

Page 10: MẠC ĐĨNH CHI - macdinhchireunion.netmacdinhchireunion.net/mdc_news/tuyentaptho_MDC.pdfMạc Đĩnh Chi – 2004 ... Xin Lỗi Em! Sáu năm là vợ là chồng Em trao tôi cả

Tuyển Tập Thơ Mạc Đĩnh Chi – 2004

nhớ xuân năm cũ , xa xa lắm nhớ hoa vạn thọ, nhớ cành lan laị một lần xuân ta nhớ xưa đêm dài canh lưả đón giao thưà bập bùng ánh lưả trông nôì bánh thì thầm ngoại kể chuyện liêu trai xa lắm rôì anh xuân tuôỉ thơ mừng đôi giày mới, chiếc aó tơ hôm nay xuân mớ không tiếng pháo nhớ nhà em để mắt lệ mờ Ngọc Nử

Mảnh Tình Yêu Tặng Đời Đếm hết sao đêm ở trên trời Nhân mười con số, cộng tim tôi Chia ra triệu mảnh "Tình-Yêu" nhỏ Gửi tặng cho người khắp mọi nơi... "Tình-Yêu" nầy, không cần lấy lại Vượt không gian, thăm viếng những ai Qua thời gian, an-ủi bao người Mang nặng nỗi muộn-phiền, khắc-khoải Xin tặng đời mảnh "Tình-Yêu" đó Cho những người bỏ lại quê-hương Cho những ai mất xác trên đường Để tim tôi ngày nào yên-nghỉ Võ Quang 11/2003 Sau khi đọc bài thơ này, chị Lê Ngọc Tuyền đã cảm tác những dòng thơ sau: Xin nhận tình yêu đã tặng đời Mong rằng bạn hữu khắp nơi nơi Cùng tôi góp nhặt tình yêu đó Cho kẻ tha hương bớt hận đời Muôn triệu sao đêm ở trên trời Không bằng gương sáng của bạn tôi Cho dù tim vở ra muôn mảnh Xin nhớ lòng son vẫn rạng ngời

Có Những Tình Yêu Có những tình-yêu gửi thế-gian Như muôn sao sáng tỏa không-gian Như trăng huyền-diệu về bên gối Như tiếng ngân vang khúc đạo vàng ----------------- Có những tình-yêu gửi núi sông Bằng bao trăn-trở dấu trong lòng Bằng bao nhung-nhớ về quê mẹ Bằng nổi buồn thương ngập ước-mong ------------------ Có những tình-yêu gửi mọi nơi Cho người dương-thế mãi vui-tươi Cho con lạc lối về bên mẹ Cho những người thương chóng đẹp đôi ------------------ Có những tình-yêu gửi đến nhau Dù không tô vẻ nét thanh-cao Dù không thêu-dệt muôn ngàn tứ Vẫn đến bằng bao ý ngọt-ngào ------------------- Còn những tình-yêu dẫu xa-xôi Vẫn gắn bó nhau chẳng chịu rời Tình bè- bạn cũ , đồng môn cũ Vạn nẽo đường qua vẫn sáng ngời Quách Xuân Sơn Thân tặng anh Võ Quang , tác-giả của bài thơ "Mảnh tình-yêu tặng đời" .

Bước Chào Đầu Năm Cho xin ít giọt giận hờn Đầu năm pha loãng tình buồn thuở xưa Cho xin đuôi mắt liếc thừa Mà em lỡ cứa chẳng chừa tim ta Cho xin nửa móng tay ngà Để đền cho vết trầy da hôm nào Cho xin nửa gót guốc cao Em vừa khiêu vũ bước chào đầu năm ... Nhược Thu 01-01-04 Thơ họa Miên Du: Xin chi những giọt giận hờn Đầu năm Xuân đến sao buồn hơn xưa Xin chi ánh mắt đã thưà Để cho vương vấn đêm mưa nhớ nhà Xin chi nửa móng tay ngà Hãy cho vết nhớ trong ta nhạt nhoà Xin chi nửa gót guốc cao Để còn nửa gót em..nhào..xuống..ao.

Page 11: MẠC ĐĨNH CHI - macdinhchireunion.netmacdinhchireunion.net/mdc_news/tuyentaptho_MDC.pdfMạc Đĩnh Chi – 2004 ... Xin Lỗi Em! Sáu năm là vợ là chồng Em trao tôi cả

Tuyển Tập Thơ Mạc Đĩnh Chi – 2004

Ðại Mộng Trùng dương đây, tâm hồn ta rộng mở Sóng ngút ngàn hóa Hoa Biển ra khõị... Gío lang thang hôn trộm tóc tơi bời Cát mịn mềm vuốt ve chân gót nhỏ Ta về đây, trời xanh in bóng núi Hoàng hôn về, mây bỗng biến mầu nhanh Lam pha hồng, chợt ẩn hiện Cầu Vồng Mây ngũ sắc thoạt ðến từ hư ảo! Ðêm trăng buồn soi sóng nước long lanh... Nhý thầm hỏi đến bao giờ trăng úa ? Ánh sao sa đáy đại dương hun hút Hồn chợt tỉnh, Ừ thôi cơn Ðại mộng ! Thủy-Tiên Thân tặng

Mạc-Đĩnh-Chi trường xưa tôi nhớ quá Mạc-đĩnh-Chi ngôi trường tôi thương mến . Đã lâu rồi chưa có dịp về thăm . Các học trò từ bốn hướng xa-xăm . Vẫn mong-mõi ngày trùng-phùng tao-ngộ . Mạc-đĩnh-Chi còn đầy bao nổi nhớ . Của tháng ngày vào tuổi biết mộng-mơ . Những mối tình vụng-dại rất ngu ngơ . Yêu thật nhiều mà dỗi hờn cũng lắm . Nói sao hết màu trời xanh thăm-thẳm . Trong mắt huyền sáng rực một niềm tin . Và nụ cười hàm răng trắng thật xinh . Để thao-thức ngập tràn muôn thương tưởng . Mạc-đĩnh-Chi cho tôi niềm vui sướng . Bảy năm dài thơm ngát tuổi hoa niên . Ơn Thầy-Cô cao nặng , nghĩa bạn hiền . Vườn ký-ức nở đầy hoa tươi thắm . Mạc-đĩnh-Chi , trường xưa tôi nhớ lắm . Nhớ cột cờ , bụi trúc , áo ai bay . Nhớ cổng trường , đôi má đỏ hây-hây . Của cô gái vui đùa trong nắng ấm ... Ngày hôm nay xa quê hàng vạn dặm . Bỗng nghĩ về bên ấy xa-xôi . Kỷ-niệm dâng trào thuở tập-tểnh vào đời .

Tôi muốn hét : " Mạc-đĩnh-Chi trường yêu , ôi nhớ quá !" Quách-Xuân-Sơn Cảm-tác sau khi được tin các bạn MDC niên khóa 71 sẽ về thăm trường 2004

Phượng Đỏ Sân Trường Em Đỏ Môi Nhừng cái đuôi ôi những cái đuôi Theo em lẽo đẽo ngược rồi xuôi Ðạp xe theo dưới hàng hoa phượng Phượng đỏ sân trường em đỏ môi Những cái đuôi ôi những cái đuôi Con đường sao ngắn quá đi thôi Trời chang chang nắng mà nghe .. mát Vì miệng em cười tươi rất tươi .. Những cái đuôi ôi những cái đuôi Con đường Lục Tỉnh Phú Lâm ơi Lòng tôi là cả trời thương nhớ Xa cách rồi em có ngậm ngùi ..? Những cái đuôi ôi những cái đuôi Sau giờ tan học túa muôn nơi Cái đuôi xe đạp như bầy bướm Vờn áo dài bay trắng rợp trời ... Những cái ..nôi ôi những cái nôi Bao giờ trở lại được làm đuôi Súng gươm tôi sẽ rèn xe đạp Ðể đạp theo em ngắm nụ cười ... Nhược Thu Jun 07, 2003

Đêm Gác Trọ West L.A. Cảm Tác Thao thức bao đêm dài Ngao ngán nợ bút nghiên L.A. trăng tỏa mờ mờ Ngoài hiên gió thổi vật vờ lá reo Vắng xa tiếng dế dặt dìu

Page 12: MẠC ĐĨNH CHI - macdinhchireunion.netmacdinhchireunion.net/mdc_news/tuyentaptho_MDC.pdfMạc Đĩnh Chi – 2004 ... Xin Lỗi Em! Sáu năm là vợ là chồng Em trao tôi cả

Tuyển Tập Thơ Mạc Đĩnh Chi – 2004

Tắt đèn gấp sách thiu thiu gượng nằm Nhìn trong bóng tối âm thầm Gõ giường khẽ hát mấy vần thơ xưa Kiếp người trong cuộc đẩy đưa Ngắn, dài chỉ một giấc mơ ảo huyền Bù trừ vẫn lẽ tự nhiên Sinh, Ly, Tử, Biệt còn truyền đến nay Dầu cho cầm thú cỏ cây Cũng không thoát khỏi bàn tay của trời Học cho chín giỏi mười tài Sách, đèn, giấy, bút miệt mài canh thâu Đổi dời nay bể mai dâu Chung qui chỉ dám có khâu xanh rì Thoảng chừng đêm sắp qua đi Lao xao tiếng gió chuyển về lạnh hơn Cuộn mình trong mảnh chăn đơn Cầu mong giấc ngủ xua cơn sầu dài Trần Văn Giang -- MDC K68 UCLA K82

Ngày Về Thăm Quê Hương Từ khi xa cách quê nhà Thoi đưa thấm-thoát đã bao thu tròn Tháng ngày đếm bóng hoàng-hôn Tâm thân lận đận cô-đơn quê người Ra đi tôi vẫn nhớ lời Dẫu rằng xương trắng quê người dám quên Công- ơn cha-mẹ chưa đền Thì cho ba vạn sáu ngàn mà chi Kể từ hôm ấy ra đi Ngày vui càng vắng, tuổi tôi thêm già Dịp may tôi trở lại nhà Đặt chân vào đất quê cha tôi buồn Chợ kìa ai kẻ bán buôn Cõng kia ai lấp để tuôn mạch sầu Hỏi thăm Chú Bác ở đâu ? Vườn cau để héo, giàn trầu để khô Ghé vào hỏi Cậu thăm Cô Người nào cũng đã "đi xa" phương nào! Lòng tôi cảm thấy nghẹn ngào Không còn ai để đón chào lại thôi Tôi tìm về đến nhà tôi Ô kìa! phong-cảnh tuởng chơi hay đùa Nhà tôi sao giống cảnh chùa "Bà Đanh" ngày trước tiếng chua hãy còn

Đâu còn những tiếng chim non Hót ca mỗi sớm sương còn mờ bay Nhìn qua ngọn cỏ lá cây Cảnh kia có nhớ người này năm xưa Anh tôi chết từ bao giờ! Còn thằng em nhỏ ngây thơ quê mùa Mẹ già chiều nắng mai mưa Tháng ngày tần tảo từ xưa vẫn nghèo Tôi ra viếng lại cảnh Chùa Tưởng rằng nghe tiếng Nam Mô ồn ào Than ôi! nhưng có đâu nào Ai khua mõ sớm ? ai rao chuông chiều ? Từ đầu đến cuối quạnh hiu Lò hương đổ nát, tháp rêu phòng dầy Người xưa cảnh cũ có hay Mắt bừng bừng mở tưởng rầy chiêm-bao Ngập ngừng không biết tính sao Lòng toan ở lại, chân chào bước đi. Trần Văn Giang -- MDC K68 Tháng 12 năm 2001.

Em Gởi Cho Anh em gởi cho anh ánh nắng hồng lòng em ngày tháng vẫn chờ mong nắng ơi sưởi ấm lòng ta nhé! từ lúc chia ly vở mộng nồng ! em gởi cho anh một áng mây bấy lâu ấp ủ nỗi lòng đây nhờ mây bày tỏ tình em đó sao nỡ trao em những đắng cay em gởi cho anh chiếc lá vàng chiều thu vương vấn lối em sang lá ơi nhắn nhủ dùm em nhé em vẫn chờ đây dẩu lỡ làng . em gởi cho anh ngọn gió thu xoá tan đi hết những mây mù em xin giữ lấy bao phiền muộn chỉ gởi về anh hạnh phúc thôi . em gởi cho anh những giọt mưa đau thương biết nói mấy cho vừa mưa thu mãi rớt , vương trên tóc một cõi lòng đau đã thấm chưa ?! về anh em gởi ánh trăng thanh nước mắt em rơi, mộng tan tành vì bởi đôi ta đành ly biệt

Page 13: MẠC ĐĨNH CHI - macdinhchireunion.netmacdinhchireunion.net/mdc_news/tuyentaptho_MDC.pdfMạc Đĩnh Chi – 2004 ... Xin Lỗi Em! Sáu năm là vợ là chồng Em trao tôi cả

Tuyển Tập Thơ Mạc Đĩnh Chi – 2004

phải chăng nguyệt lão nổi lòng ganh ?! em gởi cho anh giọt sương đêm khi trăng mười chín rơi bên thềm ướt vai buốt lạnh hồn cô lữ vẫn mãi tìm anh trong bóng đêm ! về anh em gởi ánh sao mờ anh ơi còn đó những vần thơ nhưng ngườì nay đã xa biền biệt vì bởi em đây vẫn đợi chờ ? ... Ngọc Nữ

Nhớ lắm , Thầy ơi! Tôi về nơi Truờng cũ . Mái truờng xưa ,từ thủa học vỡ lòng . Truờng lớp đổi thay . Mà Thầy tôi . Không còn trên bục giảng . Đến thăm Thầy . Sao hôm nay ,con mới đến ? Tự trách lòng mình . Nào, Thầy có hỏi con đâu! Thầy ơi ! Cái thời gian phấn trắng bụi mù . Với những tấm bảng gỗ xù xì . Đã mang đi của Thầy ,thời trai trẻ . Thầy dạy Con . Không khẩu hiệu hô hào . Và, với Thầy : Cũng, chẳng có trăng lọt vào trang giáo án . Nhưng, Nhớ lắm ,Thầy ơi ! Cha mẹ nâng con ,những buớc đầu đời . Thầy dạy con từ: A,B,C . Để con ghép được thành chữ: Nên Nguời . Con đã đi khắp chốn ,khắp nơi . Một quãng đời . Với bao Thầy ,Cô dạy dỗ. Thầy ,Cô nào, con cũng nhớ, cũng ơn . Song, Nhớ lắm ,Thầy ơi! Lớp Vỡ lòng . Đầu đời . Thầy dạy con . Thủa ấy . Hoa Chi - Mùa Tạ Ơn 2003 Kính tặng các Thầy, Cô trường Phú Lâm và Mạc Đĩnh Chi nhân ngày Lể Tạ Ơn.

Gặp Học Trò Xưa Đất Úc trờì Tây thật cách xa Bạn xưa thầy cũ nhớ không nhòa Trương Tài cùng vợ bay sang Đức Gặp Tuấn , Huyền Trân chuyện rộn nhà. Thêm Việt Xuân vào , bạn rũ đi Thong dong thẳng hướng đến Paris Thăm Dung , Hiển , Thế đêm tâm sự Nhắc thuở sách đèn Mạc Điñh Chi Đem hoa và rượu tặng Cô Thầy Trân trọng đôi lời ý nghiã hay Thầy điểm danh xong , thầy nấu nước Bên ngoài lành lạnh , uống trà tây . Thầm cám ơn đờì buổi tối nay, Chí tình chí nghỉa phút vui vầy Tìm chi hoa gấm phương trời lạ Vui hưởng an nhiên hạnh -phúc nầy . Thầy Nguyễn Phước Hậu 29-12-2003 Cám ơn trò. Cám ơn đời

Thủy Chung Xưa gặp người Tiên ở cỏi trần Lòng ai như cả một mùa Xuân Ngàn hoa say đắm hôn ngàn buớm Và én tự tình phía trước sân . Thế rồi người mộng cũng ra đi Chỉ để lòng ai một chữ SI Bướm bỏ ngàn hoa trong héo hắt Và chim từ đó hết rù rì . Nửa hồn khờ dại , nửa hồn côi Vóc dáng bơ phờ, khóc dở cười , Khi đứng khi đi , ngồi lại đứng Biếng ăn biếng ngũ chỉ vì người . Bao lần thu đến , bấy lần đi Nở lớn trong lòng một khối SI Nhắn gió , hỏi mây , tìm vạn nẻo, Đường tình còn lại có ra gì ? Thôi ! trọn kiếp này đã lở nhau Trăm sầu , ngàn nhớ : thú thương đau Câù mong người ngọc say duyên thắm Ước hẹn chung tình ở kiếp sau . Thầy Nguyễn Phước Hậu (Gần Tết Giáp Thân 2004)

Page 14: MẠC ĐĨNH CHI - macdinhchireunion.netmacdinhchireunion.net/mdc_news/tuyentaptho_MDC.pdfMạc Đĩnh Chi – 2004 ... Xin Lỗi Em! Sáu năm là vợ là chồng Em trao tôi cả

Tuyển Tập Thơ Mạc Đĩnh Chi – 2004

Thu Buồn trong nắng thu này ai nhớ không đường xưa dạo bước thắm màu bông giờ đây giữa lúc mùa thu chớm ủ rủ cành hoa, xé nát lòng quá khứ vì sao lại trở về bởi chăng tình củ vẫn đam mê sầu đau dạ cắt người non ải một mối tình si đã lỗi thề hoa đã tàn phai hết sắc hương thê lương màu lá phủ ven đường như ghi dấu tích tình ngang trái và cả một trời của nhớ thương thôi nhé vở rôì một ước mơ ngườì đi bóng dáng đã xa mờ năm qua tháng lại đầy mắt lệ lấy mối tơ lòng ta dệt thơ lá vàng rơi rớt, nắng chiều vương cô lẻ mình ta bước trên đường lệ xóa dòng thơ trên mặt giấy tim ta thổn thức khúc đoạn trường sao mãi buồn đau với tháng năm những đêm than thở với trăng rằm ai đã quên rôì lời sơn hải thơ ta kết mãi với tơ lòng lá rơi lá khóc tình duyên củ ta khóc tình ta quá bẽ bàng màu hoa xơ xác vùi trên cỏ lá vàng làm bạn kẻ lang thang nắng hạ rời xa, thu đã sang ước mộng tình duyên cũng đã tàn giử chút dư âm tình ngày hạ trong gió thu buồn lệ chứa chan Ngọc Nữ

Lá Rụng Mùa Thu MùaThu lá rụng đầy sân Mưa bay lất phất, bâng khuâng nhớ trường Nhớ thầy, bạn cũ thân thương Nhớ hàng cây phượng, con đường em đi Mùa Thu lá rụng ngập đường

Trái tim trĩu nặng, tiếc thương những ngày Thương em ngày đó thơ ngây Tiếc tôi hờ-hững, vuột bay cuộc tình Lá Thu bay rụng trên sông Cuốn theo dòng nước, nỗi lòng mênh mang Ước gì: đi ngược thời gian Cho tôi tạ lỗi với ngàn đóa hoa Võ Quang 11/2003 - Mùa Thu Virginia

Báo Ân Mợ sinh ở Ðáp Cầu Bắc Ninh, quê hương quan họ Cậu sinh ở Hà Ðông Nơi Ức Trai nuôi chí ra đi Năm cậu mợ làm bạn chung thân Ðất nước qua phân lòng người trăm mối Hai năm sau anh Hai ra đời Biết bao nhục nhằn mang nặng hai thân Nhà đã nghèo lại càng khó thêm Khi người thân liên tiếp nhau về cửa Phật Trong đó có hai anh tôi Nỗi đau đớn tưởng chừng không tăng được nữa Mợ gánh gồng hai vai chồng chất Cậu ngày ngày vất vả ngược xuôi Từng nải chuối tươi, con thơ trong bụng Chị Ba ơi có nghe đau bụng mợ!? Từng bước chân mợ gánh khắp Hà thành? Chúng tôi lần lượt ra đời Lúc quê hương cắt chia đôi ngả Nước mắt lìa Ðáp Cầu Ruột thắt bỏ Hà Ðông Nỗi đau rời Hà Nội Bà Nội xuôi Nam Cậu mợ mang con tìm đất sống Nơi có Tâm người Các em tôi trưởng thành từ đất hồi sinh Cậu tôi lo việc chung Mợ tôi gánh việc nhà Chúng tôi được nuôi lớn bằng tình của cha Ðược trao Phật tâm bằng nghĩa của mẹ Những hạt đậu ngô ngồi bên cửa chợ Mợ vẫn cười Cậu vẫn vui

Page 15: MẠC ĐĨNH CHI - macdinhchireunion.netmacdinhchireunion.net/mdc_news/tuyentaptho_MDC.pdfMạc Đĩnh Chi – 2004 ... Xin Lỗi Em! Sáu năm là vợ là chồng Em trao tôi cả

Tuyển Tập Thơ Mạc Đĩnh Chi – 2004

Chúng tôi chưa thấy Thái Sơn Nhưng biết công cha cao hơn núi Thái Những lúc ra biển rộng Vẫn thấy lòng mẹ chẳng còn biên giới cân đo Bà Nội thương dâu lòng hy sinh dạt dào biển cả Chúng tôi, 7 anh em lớn lên như ước mộng của mẹ cha Mợ tôi không nhiều chữ Chỉ nhìn trời dạy con trọn cái Tâm Cậu hướng chí cho con sống tròn điều nghĩa Biết bao tâm huyết cao dầy Chúng tôi trưởng thành theo từng sợi tóc bạc của mẹ cha Có những sợi tóc buồn phiền Có những sợi lo âu Những bước chân đàn con vào đời bão tố Mợ tôi ở Ðáp Cầu Cậu tôi ở Hà Ðông Những thử thách vẫn oằn lên cuộc sống Vận nước vẫn nổi trôi như nạn nghiệp trăm năm Một lần mang con ra đi lại một lần mang con ra biển rộng để con sống làm người Tóc hai thân lại bạc màu Như trút nỗi âu sầu bao năm chồng chất Các con cách một đại dương nhưng liền một ruột Hướng về mẹ cha cùng một nguyện cầu Ngày làm việc thiện đáp ân sâu Ðể cho cha mẹ sống đời bên con Ngày vui thượng thọ mẹ cha Kính dâng lên đoá Hoa Tâm vô thường Mẹ già như chuối ba hương Như sôi nếp một như đường mía lau Cha già như chiếc bóng câu Chúng con một dạ thương nhau không rời Tạ trời con được mẹ cha Như tử đắc mẫu, hoa thơm cho đời Dù con theo trọn kiếp người Cũng không đi hết những lời mẹ ru Nguyễn Quốc Tiến

Sẽ Có Một Ngày Sẽ có một ngày hai đứa gặp lại nhau Mắt rưng rưng trào dâng bao cảm xúc Anh nhìn em như chia từng ký ức Chợt ùa về trong một thoáng riêng tư Nhắc chuyện ngày xưa thời cắp sách đến truờng Tay vân vê tà áo dài tha thuớt Nghe anh nói lời tự tình mật ngọt Phút bồi hồi trên đuờng vắng lá me bay... Duy Tân xưa em cùng anh tay trong tay Lá xạc xào theo gót chân ta buớc Nghe huyễn hoặc những buổi chiều tan học Saigon chiều mưa anh đứng đợi em về... Những buổi chiều qua đã đi vào uớc lệ Của tuổi xanh mơ mộng với bình yên Những buổi chiêù nay cuốn dần kỷ niệm Theo tháng năm còn đọng nổi ưu phiền Thơ viết cho anh nhưng chẳng bao giơ gửi Mực tím phai rồi những con chữ thời gian Uớc mơ hoa chỉ còn mỗi phuơng này Hành trang đó anh vẫn xa biền biệt. Sẽ có một ngày .. sẽ có một ngày Anh nhận ra em dù cùng trời cuối đất Nhắc chuyện ngày xưa ... xa lắc Ta nhận ra nhau một môí tình đầu... Rất thật. Kiều Ngọc G.G., 7/29/03

Một lần thôi một lần thôi nhé một lần thôi ... khẻ goị tên anh dạ bôì hôì mai lở ta ngườì đành xa cách sâù này ta giử , lệ mặn môi . một lần thôi nhé một lần yêu ... rôì để từ đây nhớ nhung nhiêù triũ nặng tim côi tình lặng lẻ thơ thẩn vì ai những buôỉ chiêù ! một lần thôi nhé , một lần thương ...

Page 16: MẠC ĐĨNH CHI - macdinhchireunion.netmacdinhchireunion.net/mdc_news/tuyentaptho_MDC.pdfMạc Đĩnh Chi – 2004 ... Xin Lỗi Em! Sáu năm là vợ là chồng Em trao tôi cả

Tuyển Tập Thơ Mạc Đĩnh Chi – 2004

cho dâủ tình tôi lắm đoạn trường ngườì đã đi rôì đành vĩnh biệt tình tôi nay gởĩ gió muôn phương ! Ngọc Nữ

Tình Yêu "Tình yêu là hoa của đất, Là mặt trời của vũ trụ Là ánh sáng của thiên đuờng..." Nguời ta nói về tình yêu, Bằng vạn lời hoa mỹ Riêng em nói với anh Tình yêu của chúng mình Một tình yêu chung thủỵ Khi em yêu anh Ý nghĩ sinh sôi và tâm hồn rạo rực Bao mơ uớc về một đời hạnh phúc Một cuộc đời Sống, làm việc, yêu thuơng Hòa trong mọi cuộc đời, bất tận... Trái tim và trí tuệ sáng ngời. Tình yêu thủy chung Dâng lên trong đôi mắt mọi nguơì những ánh sao xanh những uơm mơ kỳ vọng Bừng lên trong mỗi nguời biết sống Một trái tim nồng thắm Một trí tuệ tuyệt vời. Kiều Ngọc Xuân 1985

Rằng. Có một thời Chải tóc em dài, rối đôi sợi nhỏ Như chải nỗi buồn theo kẽ ngón tay Buồn như cuộc tình, suốt đời đứng ngó Cựa quậy khôn cùng cũng chẳng ai haỵ Tóc dường như em mỗi ngày thay đổi Dài ngắn vô chừng vô lượng vô tâm Anh ngắm nghía hoài, lắm lần tự hỏị Trong nhánh rối nùi. Ðâu sợi vang âm. Anh giữ khơi khơi một lời nói nhỏ Dẫu lòng em như cây cỏ hiên ngoài Ðâu tội tình chi dăm điều đưa đẩy

Chỉ có là khi. Bước hụt. Mệt nhoài. Anh giữ làm tin. Sợi gầy, sợi chẻ Chìa khóa ngăn đời chắc nặng tình đau Mai mốt em về không cần phải nhớ Rằng. Có một thời ta đã yêu nhau. Nhật Nguyễn

Hôn Anh Hôn vạt Trăng soi, Ðôi mắt người vòi vọi , Trên đường đêm mệt mỏi, Bước chân mềm lẻ loi . Có phải vì tháng năm Quẩn quanh hồn sâu đậm, Nên một thời muôn dặm, Vẫn mơ màng lặng câm . Có phải vì nỗi buồn, Mải theo người chưa buông . Nên lòai chim ngủ muộn, Vẫn đeo cành Trăng suông . Xin cho Anh một lần, Hôn đời người lận đận, Ðể bình yên hóa thân, Vào nỗi đau vô tận . Xin cho Anh hé mở, Nẻo người đi vào Thơ, Ðể mai sau xóa mờ, Bóng nghiêng dài tan vỡ Ðể Hôn giọt sương rơi, Trên tóc người chấp chới . Ðể Hôn Tình Yêu tới Trên môi người chơi vơi. Nguyễn Đức Cường (12A1-70)

Ở một nơi chốn rất buồn. Anh có lần đến thăm em khu rừng mùa thu ngập nước. Căn nhà nhỏ cửa sổ luôn mở đón ánh nắng mặt trời, thường chở đầy gió sớm. Bờ cỏ viền hoa cúc dại mùa theo mùa sũng ướt.

Page 17: MẠC ĐĨNH CHI - macdinhchireunion.netmacdinhchireunion.net/mdc_news/tuyentaptho_MDC.pdfMạc Đĩnh Chi – 2004 ... Xin Lỗi Em! Sáu năm là vợ là chồng Em trao tôi cả

Tuyển Tập Thơ Mạc Đĩnh Chi – 2004

Một nơi chốn rất buồn. Anh có lần đứng cùng em dưới gốc cây sần sùi vỏ bạc. Thở trong không gian bầu trời mùa thu khoác áo tơ mềm nắng lụa Lá trải thảm vàng ,lá cựa mình thiêm thiếp Ta đi qua những con đường đẫm dấu chân quên . Người bỏ lại. Có tiếng hót loài chim lẻ bạn. Một nơi chốn quá nhiều điều để nhớ Và buồn .Như tình đôi ta. Ta có lần cùng bơi ngược giòng sông Giữa hai bờ cỏ úng vàng rướn mình vội vã Nắng giỡn trên đầu sóng bọt tan xuôi triền nhấp nhô tia sáng bạc Nắng gài trong mắt em nghìn giọt lệ long lanh Như tờ lịch mòn hơi theo ngày tháng loanh quanh Nơi chốn ta thật sự mất nhau Lần nữa. Khu rừng mùa thu Căn nhà nhỏ dưới vòm cây vắng lá Còn đó không. Em. Viền cọ Giòng sông. Hay đã cùng em theo mùa chìm trong ký ức Một nơi chốn rất buồn. Buồn. Như tình đôi ta. Nhật Nguyễn

Chào anh.. Chào anh! Hai tiếng -ngở ngàng.. Quên đời khổ nạn.. Khép lòng thơ ngây.. Chào anh! Tim mở -rộn ràng.. Ðưa lần thương củ. Xa dần cơn đau. Chào anh! Em đến-muộn màng.. Chất đời mưa gió. Chôn vào chân mây.. Chào anh!

Nỗi nhớ- vội vàng. Sợ tình quên lảng.. Nới vòng thương yêu.. Nguyễn Hoàn Khải

Anh Đi Anh đi , Bỏ lại cuộc tình, Xưa đường , cũ lối Cùng ai , phai màu... Khóc không ? Hoang vắng, mỗi chiều Nỗi lòng, lặng lẻ Hoàng hôn tách rời... Vẫn em, Mỏi cánh chim trờì, Gió theo, muà cuối Bên trờì, yêu đương ?? Vẫn giòng đờì, Mang em, xa mãi... Tiếc nuối, một lờì Bóng mát, giữ đời nhau !! Biền biệt, lần đi... Muôn trùng xa cách, Như lá giữa giòng, Chìm giữa bão giông... Nguyễn Hoàn Khải

Hỏi Anh..! Hôm nay em muốn làm liều Hỏi anh tí nhé, đôi điều đuợc chăng...? Trong tim anh có mấy ngăn ? Bao lần dẫn lối gió trăng buớc vào Bây giờ tim vẫn dạt dào, Hay là âm ỉ thuơng đau tình đầu Trong tim anh cạn hay sâụ..? Chứa bao nhiêu đóa hoa nào củng thuơng Hay là tim chỉ một đuờng Cho dù xa cách đôi phuơng vẫn chờ...???

Page 18: MẠC ĐĨNH CHI - macdinhchireunion.netmacdinhchireunion.net/mdc_news/tuyentaptho_MDC.pdfMạc Đĩnh Chi – 2004 ... Xin Lỗi Em! Sáu năm là vợ là chồng Em trao tôi cả

Tuyển Tập Thơ Mạc Đĩnh Chi – 2004

Cảm xúc bất chợt...bất thình lình Texas...xứ nóng tình nồng cuồng saỵ.. NXVK

Nơi Ấy , Nơi Nầy Em về nơi ấy, thoáng mưa bay, Anh ở nơi này , hơi rượu caỵ Có đêm, sương khói choàng nhung nhớ, Có ngày, cơn nắng níu cơn saỵ Có phải Em vừa lên núi cao, Vừa theo cơn lốc xoáy trăng sao? Anh nghe như đá vào tan vỡ Rơi hoài trên cuối dốc thương đau! Hay là Em vừa qua vực sâu Mơ màng giun dế khóc đêm thâu Anh nghe như tiếng thời gian hỏi, Ai người muôn trước đến muôn sau? Có phải Em về bên kia sông, Âm thầm đàn cá lội long đong? Anh nghe như gió lùa con nước Ai người, lên tiếng hát mênh mông? Hay là Em về thăm hư không? Mà sao miền đất moỉ mòn trông, Mà sao cây lá vàng trăm nẻo, Nghiêng mình trong héo úa thương mong... Em về nơi đâu? Anh Không haỵ Buồn qua muôn lối ở nơi này, Ngày mai cho đến ngày mai nữa Ai người ray rứt...nói yêu Ai. Nguyễn Đức Cường MDC 12A1 - 1970