vol. 17 no. 2 - bvcfthe bridge/ nhịp cầu - 6 - vol. 17 no. 2 december 2017 the bridge/ nhịp...

16
The Bridge Nhịp Cầu The Official Newsletter of the Blind Vietnamese Children Foundation Vol. 17 No. 2 December 2017 IN THIS ISSUE NỘI DUNG 1 6 7 8 10 11 13 14 15 Vocational Education and Career Training Loc’s Letter A Call For A Mission President’s Message Story of Nam Tuan Le Angels Of God Uyên’s Confidence Life Story Of Xuân & Phung’s Family Life Story of Khanh Thi Nguyen Chương Trình Hướng Nghiệp Thư của Lộc Một Ơn Gọi Gửi Gấm Một sứ Mạng Tâm Thư Của Giám Đốc Câu Chuyện Của Lê Tuấn Nam Những Thiên Thần Của Thiên Chúa Tâm Sự Của Uyên Câu Chuyện Gia Đình Xuân & Phụng Câu Chuyện Của Nguyễn Thị Khánh (Continued on page 3) (Xem tiếp trang 3) VOCATIONAL EDUCATION AND CAREER TRAINING PROGRAMS Chương Trình hướng nghiệp Dạy nghề BCVF has supported blind children in Vietnam for nearly 18 years, so this is a good time to look back the projects to see how the blind children in the Year 2000 have grown up and who they are at the present. Out of the Special Education, Inclusive Education and Care programs, BVCF has supported the Voca- tional Education and Career Training Programs that have prepared the blind to be able to work and live Hội Trẻ Khiếm Thị Việt Nam đã giúp đỡ cho trẻ khiếm thị ở Việt Nam gần 18 năm nay. Đây là thời điểm thích hợp cho chúng ta nhìn lại các dự án để xem các trẻ em khiếm thị vào năm 2000 đã lớn lên ra sao và hiện nay các em trở thành người như thế nào. Ngoài các chương trình Giáo dục chuyên biệt, Giáo dục hòa nhập và Chăm sóc, Hội Trẻ Khiếm Thị Việt Nam đã hỗ trợ cho chương trình Giáo dục Hướng Sr. Van Nga Le

Upload: others

Post on 13-Mar-2021

2 views

Category:

Documents


0 download

TRANSCRIPT

Page 1: Vol. 17 No. 2 - BVCFThe Bridge/ Nhịp Cầu - 6 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 7 - Vol. 17 No. 2 December 2017 Thư Của LộC Thưa Cha, hôm nay con xin

The Bridge Nhịp Cầu

The Official Newsletter of the Blind Vietnamese Children FoundationVol. 17 No. 2 December 2017

IN THIS ISSUE NỘI DUNG16781011131415

Vocational Education and Career TrainingLoc’s Letter

A Call For A MissionPresident’s Message

Story of Nam Tuan LeAngels Of God

Uyên’s ConfidenceLife Story Of Xuân & Phung’s Family

Life Story of Khanh Thi Nguyen

Chương Trình Hướng NghiệpThư của LộcMột Ơn Gọi Gửi Gấm Một sứ MạngTâm Thư Của Giám ĐốcCâu Chuyện Của Lê Tuấn NamNhững Thiên Thần Của Thiên ChúaTâm Sự Của UyênCâu Chuyện Gia Đình Xuân & PhụngCâu Chuyện Của Nguyễn Thị Khánh

(Continued on page 3) (Xem tiếp trang 3)

Vocational Education and carEEr training Programs

Chương Trình hướng nghiệp và Dạy nghề

BCVF has supported blind children in Vietnam for nearly 18 years, so this is a good time to look back the projects to see how the blind children in the Year 2000 have grown up and who they are at the present.

Out of the Special Education, Inclusive Education and Care programs, BVCF has supported the Voca-tional Education and Career Training Programs that have prepared the blind to be able to work and live

Hội Trẻ Khiếm Thị Việt Nam đã giúp đỡ cho trẻ khiếm thị ở Việt Nam gần 18 năm nay. Đây là thời điểm thích hợp cho chúng ta nhìn lại các dự án để xem các trẻ em khiếm thị vào năm 2000 đã lớn lên ra sao và hiện nay các em trở thành người như thế nào.

Ngoài các chương trình Giáo dục chuyên biệt, Giáo dục hòa nhập và Chăm sóc, Hội Trẻ Khiếm Thị Việt Nam đã hỗ trợ cho chương trình Giáo dục Hướng

Sr. Van Nga Le

Page 2: Vol. 17 No. 2 - BVCFThe Bridge/ Nhịp Cầu - 6 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 7 - Vol. 17 No. 2 December 2017 Thư Của LộC Thưa Cha, hôm nay con xin

The Bridge/ Nhịp Cầu - 2 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 3 - Vol. 17 No. 2 December 2017

The Bridge/Nhịp CầuVolume 17, Number 2, June 2017

The Bridge is published bi-annually by the

Blind Vietnamese Children Foundation1045 Sloat Blvd.

San Francisco, CA 94132-1345(415) 713-2481 Toll Free: (888) 877-0736

Fax (888) 812-9085Email: [email protected]

Issues are free to donors and friends of the BVCF.Previous issues available on the Foundation Website

www.bvcf.net

Editorial StaffRobert Shelly, EditorSister KimPhung Le

Sister Anne Nhan NguyenJoAnn Norris

Board of DirectorsRev. Thuan V. Hoang, President

Desta Marie White, First Vice President Angela Huyen Nguyen, Second Vice President

Viet Q. Ho, C.P.A., TreasurerRobert Shelly, Secretary

Board of AdvisorsCatherine Collins

Meggie HoSusanna MerrimeeDiep Nguyen, Esq.Phuong H. Nguyen

Gia V. PhamRev. Michael C. Pham

Oai Q. PhamDiane Wormsley, Ph. D.

Blind

VietnameseChildrenFoundation

Together we make a brighter day!

The Blind Vietnamese Children Foundation is a non-profit organization that supports health, education, and career development programs

that enhance the quality of life of visually- impaired children residing in Vietnam.

“Blind Vietnamese Children Foundation” là một tổ chức bác ái bất vụ lợi hỗ trợ các chương trình sức khỏe, giáo dục và huấn

nghiệp nhằm nâng cao đời sống cho các trẻ em khiếm thị và khuyết tật ở Việt Nam.

The BVCF is a MeMBer oF independenT ChariTies oF aMeriCa

Founded 2000 - Inspired by Sr. Anne Nhuong T Nguyen, LHC

Learn to kick the ball

Page 3: Vol. 17 No. 2 - BVCFThe Bridge/ Nhịp Cầu - 6 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 7 - Vol. 17 No. 2 December 2017 Thư Của LộC Thưa Cha, hôm nay con xin

The Bridge/ Nhịp Cầu - 2 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 3 - Vol. 17 No. 2 December 2017

(Continued on page 4) (Xem tiếp trang 4)

Vocational Education... (Continued from page 1) Chương Trình Hướng Nghiệp... (Tiếp theo trang 1)

independently in the future. The Vocational Education starts from pre-school age and through school years, including social skills, personal skills, mobility and living skills, work skills and confidence. The Career Training Program has personalized career plans for each person, thus not only supporting their job seeking process, but also basing it in their personal interests and skills.

Career training includes a wide range of careers that may be suit-able for people with vision impairment, including traditional medicine, agri-culture, handi-craft, music, food and drink service, infor-mation tech-nology, office

nghiệp và Dạy nghề, để chuẩn bị cho các em có thể làm việc và sống tự lực trong tương lai. Chương trình Giáo dục Hướng nghiệp bắt đầu từ tuổi mầm non và kép dài trong suốt thời gian học văn hóa, bao gồm kỹ năng xã hội, phát triển nhân cách, kỹ năng di chuyển và kỹ năng sống, kỹ năng làm việc và sự tự tin. Chương trình Dạy nghề được lên kế hoạch cá nhân cho từng người, vừa hỗ trợ cho tiến trình tìm việc làm, nhưng dựa trên sở thích và kỹ năng của từng cá nhân. Chương trình Dạy nghề bao gồm nhiều ngành nghề đa dạng có thể phù hợp cho người khiếm thị, trong đó có y học cổ truyền, nông nghiệp, thủ công, âm nhạc, dịch vụ ăn uống, tin học, nghiệp vụ văn phòng, thủ thư, dịch thuật, dạy học và chăm sóc trẻ, kinh doanh, và những nghề khác.

Vào ngày 24 tháng 2, 2017,

Trimming orchids / Chăm sóc hoa lan

Class of Agriculture - Lớp Nông Nghiệp

Griding tea/xay trà

Packing soy beans/

Đóng gói đậu nành

Page 4: Vol. 17 No. 2 - BVCFThe Bridge/ Nhịp Cầu - 6 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 7 - Vol. 17 No. 2 December 2017 Thư Của LộC Thưa Cha, hôm nay con xin

The Bridge/ Nhịp Cầu - 4 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 5 - Vol. 17 No. 2 December 2017

Vocational Education... (Continued from page 3) Chương Trình Hướng Nghiệp... (Tiếp theo trang 3)

(Continued on page 5) (Xem tiếp trang 5)

chương trình Dạy nghề của Trung tâm Khiếm thị Nhật Hồng ở Việt Nam đã đạt được Giải thưởng Thực hành Canh tân của Dự án Không Còn Rào Cản Cho Người Khuyết Tật tại Trụ sở Liên Hiệp Quốc ở thành phố Viên, nước Áo.

Hội Trẻ Khiếm Thị Việt Nam không chỉ giúp cho người khiếm thị con cá mf đã cho họ cần câu và dạy họ cách câu cá, nhờ đó họ có thể tự bắt được cá. Khi nhìn vào hơn 100 người khiếm thị đã tốt nghiệp và

work, library service, translation, education & care, business, and other careers.

On the 24 February 2017, the Career Training Program of Nhat Hong Center for the Blind and Visually Im-paired in Vietnam has received the Innovative Practice Award of the Zero Project at the United Nation Office in Vienna, Austria.

The BVCF has not been giving the fish to the blind but giving them the fishing rods and teaching them how to fish, so they can be able to get the fish by them-

Practicing accupresure & massageThực tập bấm huyệt & xoa bóp

Learning to bottle medicinal oilsHọc đậy nắp chai dầu

Planting vegetablesChăm sóc rau trồng

Musical instruments ClassLớp học khí cụ âm nhạc

Page 5: Vol. 17 No. 2 - BVCFThe Bridge/ Nhịp Cầu - 6 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 7 - Vol. 17 No. 2 December 2017 Thư Của LộC Thưa Cha, hôm nay con xin

The Bridge/ Nhịp Cầu - 4 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 5 - Vol. 17 No. 2 December 2017

Vocational Education... (Continued from page 4) Chương Trình Hướng Nghiệp... (Tiếp theo trang 4)

selves. Looking at more than 100 blind adults who have graduated and are working in the office, school, library, medical clinic, restaurant, factory, farm, etc. to contribute to society and to earn salary for supporting themselves and their families, the donors of BVCF can see how their money works. We would like to express our sincere thanks to all benefactors. Your dona-tions have brought a brighter life to the blind in Vietnam.

đang làm việc tại các văn phòng, trường học, thư viện, phòng bấm huyệt, nhà hàng, tổ hợp sản xuất, nông trại, v.v..., vừa đóng góp cho xã hội và tự kiếm sống cho bản thân và gia đình, chắc hẳn các ân nhân của Hội Trẻ Khiếm Thị Việt Nam có thể thấy rõ sự tài trợ của mình đã mang lại hiệu quả như thế nào. Chúng tôi xin chân thành cảm ơn tất cả quý ân nhân. Sự giúp đỡ của quý vị đã mang lại một cuộc sống tươi sáng hơn cho người khiếm thị tại Việt Nam.

Bottling drinking water / Đóng nước chai Producing tea bags / Sản xuất trà túi

Lớp dạy làm đồ thủ côngClass of Making handcrafts

Class of Agriculture - Lớp Nông Nghiệp

Page 6: Vol. 17 No. 2 - BVCFThe Bridge/ Nhịp Cầu - 6 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 7 - Vol. 17 No. 2 December 2017 Thư Của LộC Thưa Cha, hôm nay con xin

The Bridge/ Nhịp Cầu - 6 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 7 - Vol. 17 No. 2 December 2017

Thư Của LộCThưa Cha, hôm nay con xin được viết cho Cha một vài dòng, để kể Cha nghe về những tiến bộ của con trong suốt một năm qua, cũng như những dự định của con trong thời gian sắp tới. Con là Lộc Văn Như học sinh lớp 12 của Trung Tâm Giáo Dục Thường Xuyên Bình Thạnh. Hiện tại con đang sống ở Mái Ấm Khiếm Thị Nhật Hồng do các Sr Dòng Mến Thánh Giá Thủ Đức phụ trách. Con cũng đã đôi lần viết thư cho Cha, thế nhưng hôm nay Cha biết không, khi con ngồi trước

máy tính để viết thư cho Cha con có nhiều điều muốn nói nhưng con chẳng biết nói từ đâu.Có lẽ con xin được dành những dòng đầu này để nói về một mùa hè xôi động và vô cùng ý nghĩa mà con đã được trải qua. Chẳng là mùa hè vừa qua con vừa được các Dì, đặc biệt là Dì Hai cho đi học thêm về nghề thủ công là làm các con Thú. Mà vào các dịp hè, các Dì vẫn thường đưa sang cha để "gây quỹ" đó Cha . Hè này thật là những ngày bổ ích đối với con, bởi vì trong sáu tuần ít ỏi đó, con đã biết được rằng mình đang đứng ở đâu trong cái nghề thủ công này. Để qua đó con ý thức được mình cần phải cố gắng hơn nếu như con thật sự yêu thích nghề này.

Thế nhưng cuộc đời không như là mơ phải không Cha? Nhiều khi để giữ cho mình một ý chí sắt đá, một niềm đam mê vững bền. Con người ta phải cố gắng rất nhiều mới mong đạt được cái đích mà mình mong đợi. Để đi đến cái quyết định khó khăn này, con đã phải trăn trở rất nhiều. Con không phải nói nhưng cha vẫn hiểu. Đến bây giờ niềm đam mê trong con vẫn còn cháy bỏng. Nếu như cuộc đời không như là mơ, thì đến một ngày nào đó con sẽ tự hào khi nói rằng con có quyền mơ về những gì là của con. Cuối dòng con xin được kính chúc Cha và Quí Hội BVCF có thật nhiều sức khỏe và thật nhiều hồng ân của Thiên Chúa để dõi theo bước đường thành công của con. Thư đã dài con phải đi đọc kinh cầu nguyện đây. Hứa hẹn lần viết thư sắp tới con sẽ kể cho Cha những chuyện vui mà con có được trong mùa hè vừa qua. Con chào Cha. Con chúc Cha có những buổi tối ngon giấc.

LộC’s LeTTer

Father, today I have a chance to write to you a few lines, to let you know about my progress in the past year, also my future’s planning. I, Loc Van Nhu am in the 12th grade at Trung Tam Giao Duc Thuong Xuyen Binh Thanh. Currently, I am residing at Mai Am Khiem Thi Nhat Hong being provided by Sisters from Dong Men Thanh Gia Thu Duc. I have written to you a few times, however, today I have lost in my thought and do not know where to start or what to write.May be as first, I am writing to let you know about our exited and priceless recent summer. I had been provided by all of the nuns, especially nun Hai, a chance for me to be involved with craft-ing. It was all very useful for myself even though only for a short six weeks, I have realized how special and important my standing in the crafting field. From it, I have also realized that I have to try harder if I am interested. However, life is not a dream? Most of the times I would to hold an iron thought, a strong belief and its passion. We all have to pour our energy to reach to the highest goal. Up to this difficult point, I have been twisting and turning. I do not have to say much but hoping that you understand my point of view. As of right now, my passion is still very high. If life is not a dream, then one day, I will proudly say that I allow myself to pursue my own dream. Lastly, I would like to wish you and BVCF organiza-tion lots of health and lots of mercy from God so you can follow my growing. Letter is kind of long, I have to go to say a grace. My promise to you at the next let-ter, I will tell you more about interesting story during the past summer. Good bye Father. Wishing you have many good nights.

Page 7: Vol. 17 No. 2 - BVCFThe Bridge/ Nhịp Cầu - 6 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 7 - Vol. 17 No. 2 December 2017 Thư Của LộC Thưa Cha, hôm nay con xin

The Bridge/ Nhịp Cầu - 6 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 7 - Vol. 17 No. 2 December 2017

MộT ơn gọi gửi gấM MộT sứ Mạng

Lời bài hát “Chính Chúa chọn con”. Chẳng phải con đã chọn Ngài, nhưng chính Ngài chọn con trước đó, chẳng phải con đã yêu Chúa nhưng chính Ngài yêu con từ trước…Xin dùng con theo ý của Ngài, làm chân tay cho người què cụt, cùng làm tai cho người bị điếc. Xin dùng con theo ý của Ngài, làm đôi mắt cho người bị mù, làm tiếng kêu cho người bị oan. Vâng! Chính tình yêu của Chúa đã cất nhắc tôi lên và đã tách tôi ra dành riêng cho Ngài, “Thầy đã chọn, đã tách anh em ra khỏi thế gian” (Ga15,19) và Ngài đã gửi gắm cho tôi một sứ mạng đó là: “Chăm sóc và phục vụ các em khiếm thị” khi tôi được ở, sống và chăm sóc các em, tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc, ngang qua sứ mạng cao cả là “làm đôi mắt cho người bị mù”. Vâng, đã có lần tôi thử nhắm mắt bước đi hay những lúc bị cúp điện, dù trong căn nhà tôi đã sống bao nhiêu năm, mọi thứ đã quen thuôc với tôi, thế nhưng khi tôi mới chỉ bước đi vài ba bước mà tôi đã va vật này, đụng vật kia, và chính trải nghiệm nàyđã tăng thêm tình yêu, lòng hy sinh, sự kiên nhẫn nơi tôi khi được chăm sóc và phục vụ các em. Đối với các em, mọi thứ trên đời này chỉ là một bóng đen, thế nhưng nhìn sự vô tư, hồn nhiên, dễ thương nơi các em khi chạy nhảy, nói chuyện, cười đùa… làm cho tôi thương các em hơn và tôi cũng phải học hỏi nhiều về cách sống nơi các em. Và câu danh ngôn “Ta không được chọn nơi mình sinh ra, nhưng ta được chọn cách mình sẽ sống”. Vâng, nhìn vào sự vui tươi, hồn nhiên, ngây thơ của các em, tôi thiết nghĩ rằng ai trong chúng ta và các em đây khi sinh ra không ai được lựa chọn điều gì cho mình, nhưng bây giờ mỗi chúng ta đây và các em có thể chọn cho mình một cách sống là đón nhận số phận của mình để sống vui tươi, hạnh phúc trong thân phận của mình. Người ta vẫn thường nói “Con mắt là cửa sổ của tâm hồn” và con mắt là một bộ phận quan trọng của con người. Và một cảm nhận nơi tôi khi vào bàn ăn, là tôi thấy con mắt cũng góp phần tạo nên 50% sự hứng thú nhìn vào những thức ăn trên bàn để giúpdành cho tôi ngang qua sứ mạng của mình là: “Làm đôi mắt cho người bị mù”. Tôi tin và hy vọng rằng qua bàn tay chăm sóc, phục vụ, dạy dỗ của tôi, các em cảm nhận được bàn tay ấm áp, yêu thương của Chúa dành cho các em. Đồng thời qua sứ mạng này cũng giúp tôi thi hành lời trăn trối của Chúa là “Anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em” (Ga 15,12).

Sr. Anna Hải Yếna call For a mission

Lyrics of the song “You have chosen me”: “It is not me who choose You, but it is You who has chosen me. It is not me who love You, but it is You who has loved me first… Please use me according to Your will, make me become hands and feet for the cripples, ears for the deaf. Please use me according to Your will, make me be the eyes for the blind, voice for the voiceless”. Yes! The love of God has lifted me up and separated me out from the rest of the world, just for Him, “I have cho-sen you out of the world” (Jn15:19) and He assigned me to a mission which is to “serve and care for the impaired vision children”. When I can be with, work with, live with and care for these children, I feel true happiness because I can be “the eyes for the blinds”.Yes! I tried to close my eyes and walked in the dark-ness when the power was out. Although it was inside the house that I had lived in for many years and in a familiar environment, but I kept bumping into things after a couple steps. This experience made my love, my sacrifice, and my patience grow stronger when I care for and serve these visual impaired children. For them, everything in this world is black. I love them more when I see the innocent, natural, and delightful face while they play, talk, and laugh. Watching them, I also learn to live like a famous quote “I cannot chose the place I was born, but I can choose the way how I live”.Yes! Look at the happiness, natural, and innocent faces, I believe all of us and these children could not choose how we were born, but now we all can choose how to live; accept our own fate so that we can live happily with and appreciate what we have. People say “the eyes are the windows to the soul”, and the eyes are important organs of the body. When I sit at the din-ning table, the eyes enhance 50% of my excitement for the food on the table, related me to the mission “be the eyes for the blinds.”I believe and I hope that through the way that I care, serve and guide them, the children will recognize the love of God for them. By helping the visual impaired children, I am fulfilling Jesus’ command “Love each other as I have loved you” (Jn 15:12)

Page 8: Vol. 17 No. 2 - BVCFThe Bridge/ Nhịp Cầu - 6 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 7 - Vol. 17 No. 2 December 2017 Thư Của LộC Thưa Cha, hôm nay con xin

The Bridge/ Nhịp Cầu - 8 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 9 - Vol. 17 No. 2 December 2017

presiDenT’s Message

As we are approaching the end of the year 2017, no mat-ter what our lives have been through this past year, our hearts are still filled with the gratitude and hope of this thanksgiving season. On behalf of the Blind Vietnamese Children Foundation, I would like to take this opportuni-ty to thank you for all your support throughout the year. The Foundation could not serve the needs of our blind children without your support.

The on-going project of Thien Hoa Center for the Blind, in Bac Ninh, North Vietnam, is coming to the final stage. It is waiting for more monetary gifts to complete the building, namely, dollars for building doors, windows, the fire alarm and fire extinguishing system, front yard, gate, and a little shop for selling products of the blind. We would like to thank all donors of the Foundation for your generosity. We are hoping that with your support, the building will be able to be completed in April 2018, so that many blind children and young people in North Vietnam will be benefited and have a better future.

During this past summer we graciously welcomed Sr. Nhan Thi Nguyen and Sr. Dung Thuy Dinh and alumni blind student Trang Nguyen to our “Bringing Hope Gala” in San Francisco. I have known Trang for many years in Nhat Hong School for the Blind. I am so proud of Trang to see that she has grown up, is married to a blind young man, Phuong, and they just had an adorable baby, Angela. Trang is one of many successful students of the Foundation of which your contribution has played a very important role. All these special guests joined me at the very beneficial fundraising sales at Marian Days in Carthage, Missouri the beginning of August.

Being thankful for the successes at the facilities for the blind children in Vietnam, we are grateful for the leader-ship of the Sisters and the commitment of the teachers and staffs in these facilities. We also acknowledge the challenges they must face every day. Long Thanh Home for the Blind, where more than twenty-five blind students with multi disabilities live, suffered from a heavy rain in October that caused the walls around the building to collapse. The Foundation will fund the cost to rebuild the walls.

In this thankful and giving season, on behalf of the Foundation, I want to express our profound gratitude to all donors and wish you and your families a very blessed Christmas and happy new year 2018! Fr. Thuan.

Thiên Hòa Center for the Blind in Bắc Ninh

Fundrasing Sale at Marian Days, Carthage, MO

Collapsed Walls at Long Thanh HomeNhững bức tường đổ ở Mái Ấm Long Thành

Page 9: Vol. 17 No. 2 - BVCFThe Bridge/ Nhịp Cầu - 6 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 7 - Vol. 17 No. 2 December 2017 Thư Của LộC Thưa Cha, hôm nay con xin

The Bridge/ Nhịp Cầu - 8 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 9 - Vol. 17 No. 2 December 2017

TâM Thơ Của giáM ĐốCCuốn lịch năm 2017 đang đi vào kết thúc, cho dù đời có gặp nhiều thách đố đến đâu đi nữa, tâm hồn chúng ta vẫn luôn tràn đầy những tâm tình biết ơn và hy vọng trong mùa lễ tạ ơn này. Thay mặt cho Hội Trẻ Khiếm Thị Việt Nam, tôi xin dùng cơ hội này để nói lên lời tri ân đến tất cả quý ân nhân thân hữu đã hỗ trợ cho Hội trong suốt năm. Hội đã không thể đáp ứng những nhu cầu của trẻ khiếm thị nếu không có sự cộng tác của quý vị.Công trình xây dựng Trung Tâm Khiếm Thị Thiên Hòa ở Bắc Ninh đang ở trong giai đoạn cuối cùng. Chúng tôi cần thêm sự hỗ trợ tài chánh của quý ân nhân để hoàn thành công trình: như thiết bị các cửa của tòa nhà, hệ thống báo động chữa lửa, làm sân chơi, cổng vào và nhà bán các sản phẩm của các em khiếm thị. Chúng tôi xin chân thành ghi ơn lòng hảo tâm của tất cả quý ân nhân. Hội hy vọng với sự giúp đỡ của quý vị, trung tâm sẽ được hoàn tất vào tháng Tư năm 2018, để nhiều trẻ khiếm thị ở miền Bắc Việt Nam sẽ có cơ hội ăn học và có một tương lai tươi sáng hơn.Trong mùa hè vừa qua Hội đã được cơ hội đón tiếp những khách đặc biệt, Dì Nguyễn Thị Nhàn và Dì Đinh Thùy Dung cùng với em cựu học sinh Nguyễn Trang, đến tham dự Tiệc Gây Quỹ “Đem Cho Em Niềm Hy Vọng” ở San Francisco. Được biết Trang nhiều năm từ khi em còn ở Mái Ấm Nhật Hồng, tôi rất hãnh diện khi thấy em hôm nay đã trưởng thành, đã lập gia đình với Phương, người trai trẻ khiếm thị, và anh chị đã có một cháu gái thật xinh, Angela. Trang là một trong nhiều học sinh đã thành công, chinh là nhờ sự đóng góp của quý ân nhân cho Hội. Tất cả những khách đặc biệt này đã tham gia những ngày bán hàng gây quỹ ở Đại Hội Thánh Mẫu, Carthage, đầu tháng Tám vừa qua.Trong tâm tình tạ ơn sự hỗ trợ của quý ân nhân về những thành quả trong các mái ấm khiếm thị, Hội cũng xin ghi ơn sự lãnh đạo của các Nữ tu và sự tận tâm của các thầy cô trong các mái ấm. Chúng tôi cảm nhận những thách đố các Dì và thầy cô gặp thường ngày. Đặc biệt những khó khăn mà Mái Ấm Khiếm Thị Long Thành phải đối phó từ những trận mưa lớn trong tháng Mười vừa qua đã làm sập những bức tường chung quanh nhà. Hội sẽ cung cấp ngân phí để xây dựng lại những bức tường này.Trong mùa lễ tạ ơn và chia sẻ, đại diện cho Hội, tôi xin gởi đến quý ân nhân lòng biết ơn chân thành và kính chúc quý vị cùng thân quyến một mùa lễ Giáng Sinh đầy ân phước và năm mới 2018 tràn đầy hạnh phúc! L.M. Thuận.

Bên trong Trung Tâm Khiếm Thị Thiên Hòa

Bán hàng gây quỹ cho khiếm thị ở Đ.H. Thánh Mẫu

“Bringing Hope Gala” in San FranciscoTiệc Gây Qũy “Đem Cho Em Niềm Hy Vọng” S.F.

Page 10: Vol. 17 No. 2 - BVCFThe Bridge/ Nhịp Cầu - 6 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 7 - Vol. 17 No. 2 December 2017 Thư Của LộC Thưa Cha, hôm nay con xin

The Bridge/ Nhịp Cầu - 10 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 11 - Vol. 17 No. 2 December 2017

Câu Chuyện Của Lê Tuấn naM

Nam bị mù hoàn toàn và lúc lên 3 tuổi do bị bệnh sởi, vì gia đình quá nghèo không đưa em đến bệnh viện được. Sau cái chết của cha rồi của mẹ, trở thành trẻ mồ côi, Nam phải sống ngoài đường đi xin ăn hoặc bán vé số, ước mơ về một mái ấm gia đình. Ước mơ đó của Nam đã trở thành hiện thực khi em được đưa và Mái Ấm Khiếm thị Nhật Hồng. Tại Mái ấm, em được học chữ nổi Braille, kỹ năng sống, định hướng di chuyển. Em còn đi học hòa nhập với trẻ sáng mắt tại trường bình thường. Em sống trong Mai ấm với các bạn và cảm thấy rất hạnh phúc trong gia đình mới này. Sau khi học văn hóa, em học nghề y học cổ truyền và thủ công. Nam học cả hai nghề

đều giỏi, nhưng em đã chọn làm việc như một kỹ thuật viên y tế, chuyên bấm huyệt trị liệu.

Nam đang là một trong những kỹ thuât viên giỏi của Phòng Bấm Huyệt, chữa bệnh cho nhiều người với nụ cười vui tươi và dễ thương, có được thu nhập cao để có thể sống tự lực. Nam chia sẻ: “Em yêu thích công việc đầy ý nghĩa này, vì em chữa lành cho bệnh nhân, giúp họ có một cuộc sống khỏe mạnh, bình an và hạnh phúc. Qua cuộc đời thăng trầm của mình, em hiểu được giá trị của khổ đau và hạnh phúc, em muốn làm cho người khác được hạnh phúc.”

- Tri Tinh -sTory of naM Tuan Le

Nam suffered totally blindness when he was 3 years old due to measles because his family could not brought him to the hospital as they were very poor. After the death of his father and his mother, being an orphan, he had lived in the street as a beggar and later a lotto ticket seller, dreaming of a warm home. Nam’s dream has been true when he entered Nhat Hong Center for the Blind and Visually Impaired. In this Center, he learned Braille, living skills, orientation and mobil-ity. He also went to ordinary school to study with sighted children. He stayed at the Center with his friends and felt very happy in his new fam-ily. After school, he attended career training program to learn traditional medicine and craft. Nam was very good in both ca-reers but selected to work as a physician, specialized on acupressure.

Nam is working at a Tra-ditional Medical Clinic as one of the best physi-cians, serving many pa-tients with a happy and lovely smile, has a good income for his indepen-dent living. He said: “I love this meaningful job, because I can heal my patients, bring a healthy, peace and happy life to them. Through my ups and downs life, I know the value of suffering and happiness, I want to bring happiness to other people.”

Nam: third from left on the first row - người thứ ba từ bên trái hàng thứ nhất.

Page 11: Vol. 17 No. 2 - BVCFThe Bridge/ Nhịp Cầu - 6 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 7 - Vol. 17 No. 2 December 2017 Thư Của LộC Thưa Cha, hôm nay con xin

The Bridge/ Nhịp Cầu - 10 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 11 - Vol. 17 No. 2 December 2017

(Continued on page 12) (Xem tiếp trang 12)

những Thiên Thần Của Chúa

“Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, vậy… tại sao… lạy Chúa?” Tôi đã hỏi Chúa câu này khi lần đầu tiên tôi được tiếp xúc với môi trường giáo dục trẻ khiếm thị. Cuộc đời là gì? Ơn gọi là gì? Thật sự ai là người bất hạnh nhất. Là một tu sinh, tôi được Hội Dòng mời gọi dấn thân trong sứ mạng chăm sóc và giáo dục trẻ khiếm thị, một điều sẽ chẳng xảy ra nếu tôi không đi tu. Và chính nơi đây, tôi nghiệm thấy tình yêu trong tôi được lớn lên. Thời gian ở cùng và sống cùng các em, những gì tôi được nhận lãnh có lẽ còn nhiều hơn những gì tôi trao ban. Nhìn vào các em, hẳn ai cũng sẽ cho là những mảnh đời bất hạnh. Đúng là các em đã không may mắn như tôi và bạn khi sinh ra với một cơ thể không trọn vẹn, nhưng chắc gì tôi và bạn có một tâm hồn trọn vẹn hơn các em.Nếu như tôi là một người cực kì e ngại mỗi khi nói về sự khiếm khuyết của các em, thì ngược lại, các em lại rất tự nhiên và vô tư khi nói đến hai từ “khiếm thị.” Vì lớp tôi đảm nhận gồm những em học hòa nhập trườngcho trẻ bình thường, nên tôi luôn dặn dò các em: “Ra trường học, có gì về nhớ kể cho Dì nghe nhé.” Một lần nọ, tôi hỏi bé Yến lớp tôi:• Bé Yến đi học ngoài trường có vui không? Bé Yến

thích đi học ngoài trường sáng chứ?Bé tươi cười trả lời:• Dạ vui! Con thích lắm!• Vậy giờ ra chơi bé yến hay làm gì? Các bạn có

chơi với bé Yến không? – tôi hỏi tiếp.Bé vẫn cười:• Dạ, con chỉ ngồi trong lớp, còn các bạn thì ra

ngoài sân chơi, thỉnh thoảng cũng có bạn chạy lại ngồi chơi với con.

• Vậy… bé Yến có buồn không, tôi ngần ngại hỏi.Bé thưa:• “Dạ, có chứ ạ!” Tôi nghe mà thấy có cái gì xốn xang trong lòng, nhưng vẫn làm bộ nói khích lệ bé với chút hài hước:• “Hi! Không sao, các bạn vẫn chơi với bé Yến đấy

thôi. Chắc các bạn cũng muốn bé Yến chơi chung, nhưng sợ bé Yến đi lại không cẩn thận bị té u đầu, nên các bạn mới không dẫn bé Yến ra sân. Còn

Hạt BụiangEls oF god

“The eyes are the window to the souls, so…why…my Lord?” I asked God this question when I first encoun-tered with the education for the blind children environ-ment. What is life? What is vocation? Who is the most unfortunate person?As a student nun, I was invited by Sisters to help care and guide for the vision impaired children, something that I will never do if I do not enter nunhood. When serving the children, the love in my heart for them grows stronger. The time I live and share with the children, I probably receive more than I give them. People may think they are unfortunate children when they look at them. Truthfully, you and I were born with good vision, but we may not surely have better hearts and souls than them.While I am extremely reluctant talking about their imperfections, these children are very natural and un-biased saying the words “vision impaired”. Because I am in charge of the children who go to ordinary school with sighted children, I always tell them “Remember to tell me things happen at school”. Once, I ask Yen, a student in my class:• Yen, do you have fun at school? Do you like the

school?She happily replies:• Yes, I like it very much.• So what do you do at recess? Does any friend play

with you? – I continue asking her.Still smiling she replies:• I only sit in the class while my friends go to the

playground, occasionally someone will come to sit with me.

• So… is this make you sad? – I hesitate.She replies:• Yes, I do!I feel pain in my heart, but I do not want her to know that, so I continue the conversation with delight and encouraging words.• It’s good that your friends play with you. Maybe

they want to play with you more, but they do not want you to fall and bump your head, so they do

Page 12: Vol. 17 No. 2 - BVCFThe Bridge/ Nhịp Cầu - 6 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 7 - Vol. 17 No. 2 December 2017 Thư Của LộC Thưa Cha, hôm nay con xin

The Bridge/ Nhịp Cầu - 12 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 13 - Vol. 17 No. 2 December 2017

Angels Of God (Continued from page 11) Những Thiên Thần Của Chúa (Tiếp theo trang 11)

khi nào ngồi một mình thì bé Yến có thể lấy chuỗi Mân Côi ra đọc để cầu nguyện cho ba mẹ và các linh hồn.”

Bé dạ và đã làm như vậy thật.Một lần khác, tôi hỏi các em về ước mơ của mình. Các em đua nhau trả lời. Bé thì thích làm ca sĩ, bé thì thích làm giáo viên dạy trẻ khiếm thị. Dù hoàn cảnh là thế, nhưng khát khao và hoài bão trong các em không hề bị vụt tắt. Các em vẫn cứ nhìn đời bằng trái tim hồn nhiên, ngây thơ, mặc cho cuộc đời có là gì.Mỗi tiết học của Dì cháu chúng tôi được đan xen với những mẩu trò chuyện ngắn như thế đó. Ngoài phần kiến thức, chúng tôi vẫn thường trò chuyện về cuộc sống, để rồi dựa vào đó tôi chia sẻ với các em về những giá trị của một con người “đẹp”. Tôi dạy các em phải biết chia sẻ, giúp đỡ bạn bè. Các bé cực dễ thương luôn. Có một lần vừa đọc kinh đầu giờ xong, bé Yến liền khoe:• “Dì T ơi! sáng nay đi học, con biết cho bạn bánh

đó.”Hôm khác nữa thì:• “Dì T ơi! Sáng nay đang ngồi học, dây cột tóc của

con bị đứt. Thế là, bạn trúc Linh cho con dây cột tóc, mà con chưa cần xin thì bạn đã cho rồi. Bạn tốt quá.”

Nhìn cách các em nô đùa, trò chuyện với nhau cùng những nụ cười vô tư, hồn nhiên nở trên môi, ai có thể nói các em là những người bất hạnh. Chính bản thân tôi, một kẻ có tính hay lo và suy nghĩ, được các em dạy cho biết bài học về sự lạc quan. Các em đã góp thêm sắc màu cho cuộc đời tôi bằng những nụ cười trong sáng và niềm vui nhỏ bé của chúng. Và từ nơi các em, tôi còn được học cả về sự tin tưởng nữa. Dù thấy mình không xứng đáng được các em đặt lòng tin vào, nhưng thực sự, điều đó làm tôi cảm thấy rất vui. Có lẽ, các em là những thiên thần mà Chúa gửi đến để dạy tôi biết giá trị của niềm vui và bình an. Thật sự, kẻ bất hạnh chính là kẻ không biết chấp nhận chính mình và không nhận ra những gì mình đang có. Bởi vì, chẳng ai có thể sống an vui nếu không biết chấp nhận mình “là” và trân trọng những gì mình đang “có”. Hoàn cảnh không là gì, nếu tôi có TÌNH YÊU. “Hạnh phúc của tôi hiện nay là tất cả những gì tôi đang nhìn thấy.” (Sách “Yêu thương là buông bỏ sợ hãi”).

not take you to the playground. When no one is around, you can pray the rosary for your parents and the souls.

She said yes and she did what I told her.Another time, I asked the children about their dreams. They excitedly answer who they wanted to be: Some wanted to be singers, others wanted to be a teacher for the blind children. In spite of their condition, their dream and their ambition is stay alive. These innocent children still see lives full of hope and posibility.Each of our study hours is mixed with small talk like that. Along with the curriculum, we also talk about daily life. This is how I share with the children the beautiful value of a good person. I teach them about sharing and helping one another. They are very sweet. Once, after the beginning of the lesson prayer, Yen said:• Sister T! This morning I shared cake with my

friend.The other day she told:• Sister T! This morning in class, my hair tie broke.

My friend Truc Linh gave me another one before I even asked. She is so kind.”

Seeing these children playing and talking with their happy and innocent faces, who can say they are the unfortune? I, a person who is usually stressed out with worries and thinking, am taught by these children les-sons on optimism. These children bring colors to my life by their bright smiles and their delightful, innocent faces. From them, I learn about trust. Despite my own feeling of being inadequate, the children have trust in me. Their trust makes me happy. Maybe these children are the angels that God sends to teach me the value of happiness and peace. The unfortunate person is the one who does not accept him or herself, and does not recognize whatever he or she has. Because no one will be happy if that person does not accept himself or herself, and appreciate whatever he or she has. Bad circumstance is nothing when I have LOVE. “Current-ly, my happiness is everything that I can see.” (‘Love is Letting Go of Fear’ by Gerald G. Jampolsky, M.D)

Page 13: Vol. 17 No. 2 - BVCFThe Bridge/ Nhịp Cầu - 6 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 7 - Vol. 17 No. 2 December 2017 Thư Của LộC Thưa Cha, hôm nay con xin

The Bridge/ Nhịp Cầu - 12 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 13 - Vol. 17 No. 2 December 2017

Chắc hẳn ai sinh ra trên đời đều mong muốn mình có một thân hình khỏe mạnh, được sống trong một gia đình hạnh phúc yêu thương. Con đây cũng vậy! Sinh ra và lớn lên trong một gia đình tuy không giàu có lắm, nhưng con được bao bọc bởi tình yêu thương vô bờ bến của một gia đình đầm ấm, hạnhphúc. Tuy nhiên, cho đến khi mới hai tuổi, vì một căn bệnh ung thư mà con không bao giờ được nhìn thấy ánh sáng mặt trời. Kể từ đó con tưởng cuộc đời mình vĩnh viễn chỉ là

một màu đen tối, và nhất là con sẽ không bao giờ được nhìn thấy khuôn mặt thân thương của người cha kính yêu, và nụ cười nhân hậu mẹ hiền của con! Những ước mong được đi học, được làm cô giáo nơi bản làng Điện Biên trong con đã hết, chỉ còn lại những lo lắng của người cha, và thỉnh thoảng là tiếng thở dài của người mẹ vẫn còn đọng mãi trong con.Đến tuổi đi học, nhờ vào mối quan hệ của mẹ nên con cũng được đến trường, nhưng chỉ là ngồi dự thính bên ngoài mà thôi. Vì theo suy nghĩ của nhiều người thì người khiếm thị hay người mù thì không thể học được. Mặc dù bản thân con đã cố gắng rất nhiều, cùng với sự giúp đỡ của

một số bạn nhưng con vẫn cảm thấy tủi thân, bởi con bị một số bạn chọc phá, trêu đùa, và rồi con phải nghỉ học.Tháng 9 năm 2015, con được nhận vào học tại Mái Ấm khiếm thị Bắc Ninh, thuộc Hội Dòng Mến Thánh Giá Thủ Đức. Nơi đây con được học đọc – viết chữ Braille, được vui chơi cùng các bạn đồng cảnh ngộ, nhất là được học các môn mà con ưa thích như: Toán, âm nhạc, lịch sử và Anh văn…Một năm sau (2016), con được đi học hòa nhập tại trường Tiểu Học Vệ An, Bắc Ninh. Tại ngôi trường mới này, con đã được hòa nhập cùng các bạn sáng mắt bình thường. Và để theo kịp chương trình, ngoài ơn Chúa giúp và sự hỗ trợ của các dì, con đã phải cố gắng nỗ lực rất nhiều không chỉ trong học tập, mà trong tất cả các kỹ năng hằng ngày như: kĩ năng định hướng di chuyển, giao tiếp. Ngoài ra, ngoài giờ học con cũng học cách hỗ trợ các em để khi các dì cần con giúp, qua đó con thấy yêu thương các bạn nhỏ hơn và hiểu hơn về công việc mà các dì đang phục vụ.Cũng như một số bạn, con mong ước sau này mình có thể trở thành một giáo viên giỏi và có ích, để có thể cùng với các dì giúp đỡ và hỗ trợ những bạn có hoàn cảnh như con hay kém may mắn hơn con. Mặc dù không nhìn thấy ánh sáng bằng đôi mắt, nhưng giờ đây con nhìn thấy cuộc đời

- Lò Thị Thu Uyên -Everyone who is born into this world, surely wants to have a healthy body and to live in a happy family. Me too! I was born in a family not wealthy but full of love. However, when I was 2 years old, I got a cancer in my eyes. The dis-ease took away my vision. Since then, my life turned into darkness and the saddest was that I would never be able to see the lovely face of my dad, and a compassionate smile of my mother. I even thought that my dream to go to school and become a teacher at my village Điện Biên would never come true. My mind was marked with the worries of my father and occasionally the depressive long deep breathings of my mom. When I turned to the school age, because of a good relationship my mom had with school, I was allowed to come to the class. However, I was allowed only to stay outside the classroom listen-ing to the lessons because people thought a blind person could not learn. Althought I always tried my best to stay strong, and sometimes had help from some friends, I still felt miserable. I quit school because too many kids teased me and made fun of me. In September, 2015, I was accepted into Bắc Ninh Home for the Blind, which belonged to the sisters of Thu Duc Congregation of Lovers of the Holy Cross. Here I learned reading and writing in Braille, and played with the other visual impaired children. The most beautiful thing was that I could study my favorite subjects: math, music, history, and English…A year later, 2016, I went to Ve An elementary, an ordinary school for sighted children in Bắc Ninh. To be able to catch up with my peers, beside God’s grace and the assistance of the Sisters, I had to put a lot of effort into everything, not just school work but also all daily life skills, for example: recognizing direction and ambulation skills, and having interaction with others. Besides studying, I also learned to assist the Sisters by working with younger visual impaired children, so that I could help when needed. Being with the younger children made me love them more, and helped me better understand the work of the sisters.Like some of my friends, I want to be a good teacher in the future. I want to work with sisters to help other visually-impaired children like me, or with the children who are less fortunate than me. Althought I cannot see things with my

uyên’s ConfiDenCe TâM sự Của uyên

(Continued on page 15) (Xem tiếp trang 15)

Page 14: Vol. 17 No. 2 - BVCFThe Bridge/ Nhịp Cầu - 6 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 7 - Vol. 17 No. 2 December 2017 Thư Của LộC Thưa Cha, hôm nay con xin

The Bridge/ Nhịp Cầu - 14 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 15 - Vol. 17 No. 2 December 2017

Câu Chuyện gia Đình Xuân&phụng

Có lẽ không ít người sẽ chạnh lòng khi gặp một gia đình mà cả hai vợ chồng đều là người khiếm thị. Bởi nếu với những gia đình không khuyết tật khác, việc quán xuyến đời sống gia đình và nuôi dạy con cái đã là những vấn đề không hề đơn giản, thì đối với một gia đình khiếm thị, những gánh nặng ấy lại càng nặng hơn nhiều lần. Thế nhưng Xuân và Phụng đã làm được. Họ không những chu toàn việc nhà mà còn hoàn thành tốt việc xã hội.Xuân bị mù do lên sởi lúc lên một tuổi và lớn lên trong một gia đình nghèo, không có nhà ở và gồm 6 chị em, tất cả đều không được đi học. Xuân là một trong những học sinh đầu tiên của Mái Ấm Nhật Hồng. Tại đây, chị có cơ hội học nghề, học trung học, và tập chăm sóc dạy dỗ cho các trẻ khiếm thị. Hơn nữa, chính tại đây mà chị đã gặp và nên duyên với người chồng thân yêu, anh Phụng, người có rất ít thị giác nhưng lại thật nhiều tình yêu.Hiện nay, cặp vợ chồng này có hai người con sáng mắt, một trai một gái. Xuân đang làm Phó chủ tịch Hội Người Mù Gò Vấp, đồng thời lo việc nhà như nấu ăn, lau dọn, đi chợ, và chăm sóc con cái. Phụng thì đi bán vé số ban ngày và đi đánh đàn guitare ở các nhà hàng vào ban đêm. Anh cũng giúp vợ làm việc nội trợ khi có mặt ở nhà. Họ rất hạnh phúc cùng chung sống và cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, hy vọng cả cha mẹ và con cái đều có được một tương lai tốt đẹp hơn. Xin cám ơn Hội Trẻ Khiếm Thị Việt Nam đã giúp đỡ cho gia đình tuyệt diệu này.

Xuân working on the computer - làm việc trên vi tính

- Lê Xuân -Life sTory of Xuan&phung’s faMiLy

Maybe many people feel sympathetic when they see a family that both wife and husband are blind, because it is not even easy to manage the family life and raise children for sighted people, so of course, these things must be much heavier for a blind family. However, Xuan and Phung have made it. They have completed not only domestic tasks but also society duties. Xuan suffered blindness when she was one year old because of measles and grew up in a poor family that had no shelter and 6 uneducated children. She was a student among the very first group of the Nhat Hong Center. At the Center, she had a chance for career training, high school studying, and young children car-ing and teaching. Moreover, at the center, she met and later marriage her darling, Phung, who had very little vision but very much love.

At the present, the blind couple has two sighted children, one daughter and one son. Xuan is working as the Vice president of the Go Vap Association for the Blind, and also doing housework for the family, including cooking, cleaning, shopping, and taking care of children. Phung is selling lotto ticket in the streets during the day and playing guitar in restaurants in the evening. He has also shared the domestic tasks with his wife whenever he was at home. They are very happy to live and to overcome difficulties together, hoping that all parents and children will have a better future. Thanks to BVCF for supporting this wonderful family.

Right to left: Phung - Xuân - their sonPhải qua trái: Phụng - Xuân - người con trai

Page 15: Vol. 17 No. 2 - BVCFThe Bridge/ Nhịp Cầu - 6 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 7 - Vol. 17 No. 2 December 2017 Thư Của LộC Thưa Cha, hôm nay con xin

The Bridge/ Nhịp Cầu - 14 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 15 - Vol. 17 No. 2 December 2017

Câu Chuyện Của nguyễn Thị Khánh

Nguyễn Thị Khánh bị mù điếc từ bẩm sinh, và sau này khi ở tuổi thiếu niên em còn bị rối loạn hành vi. Mặc dù em chỉ có thể nói ngọng một vài từ đơn giản, em lại có kỹ năng vận động tinh tốt, do đó em được học nghề thủ công và làm việc nhà tại Mái Ấm Khiếm thị Nhật Hồng. Lúc khởi đầu em thiếu kiên nhẫn và dễ bỏ cuộc, nên em không thể hoàn tất một sản phẩm nào và

em tức giận với người khác. Tuy nhiên, với tình yêu và sự kiên nhẫn của các sơ dạy nghề, em học từng bước nhỏ rồi từng bước nhỏ cho đến khi hoàn tất được sản phẩm đầu tay. Đây là một sự thay đổi lớn nơi em, em thêm tự tin và kiên nhẫn. Đến nay em đã trở thành một thợ thủ công lành nghề, có thể làm hoa, con thú và móc khóa bằng hạt. Điều quan trọng hơn là em không còn là một cô gái nóng giận nhưng đã trở thành một phụ nữ dễ thương, giúp mọi người làm

việc nhà, và lao động chăm chỉ cả ngày để làm ra các sản phẩm thủ công. Chương trình dạy nghề không chỉ mang lại hạnh phúc cho bản thân Khánh mà còn mang lại bình an và hạnh phúc cho gia đình của em.

Life sTory of Khanh Thi nguyen

Khanh Nguyen was born deaf-blind and later as a teenager she also has behavior disorder. Even though she can only speak unclearly some simple words, she has good fine motor skills, so she has been trained to do craft work and house work at the Nhat Hong Center for the Blind & Visually Impaired. At the beginning she was not patience and gave up easily, so she could not finish any product and angry with others. How-ever, with the love and patience of career trainers, she learned little steps and steps until she completed her first product. This made a big change for her, she got more confidence and patience and until now she is a very good craft worker who can make artic flowers, bead animals, and key chains. More important, she is no more an angry girl but become a lovely lady who helps other people in house work and works very hard every day to make wonderful craft products. The career training program not only bring happiness to Khanh but also bring peace and happiness to her family.

eyes, I can see the whole world with my heart and my soul. I thank God because I am very lucky and I am loved. It is because of the care and the love of the Sisters that I can be where I am today. I cannot say thank you enough beside praying God blesses the Sisters health, happiness, and full of blessing, so that the Sisters will continue to love and to guide us.I would like to represent the blind children, especially the ones who are in Bac Ninh Home for the Blind, to thank Thu Duc Lovers of the Holy Cross of Christ Sisters, all the sponsors and the benefactors near and far, especially Father President of the Blind Vietnamese Children Foundation, and everyone in BVCF for your care and your support to us in the past years. Because of you, we have this warm welcome home. I hope many more children will be accept-ed into this home to study and to make their dreams come true: be independent and self supporting, and contribute to families and society.

bằng tâm hồn, bằng cả trái tim. Con tạ ơn Chúa, vì thấy mình thật may mắn và hạnh phúc. Con được như ngày hôm nay là do phần lớn nhờ vào tình thương và công lao của Quý dì trong Mái Ấm. Con không biết làm gì hơn ngoài lời cầu nguyện xin Chúa ban cho các dì luôn mạnh khỏe và hạnh phúc, nhiều ơn Chúa để các dì tiếp tục yêu thương - dạy dỗ chúng con.Qua đây con xin thay mặt các bạn khiếm thị, nhất là các bạn đang hiện diện tại Mái Ấm khiếm Thị Bắc Ninh, xin hết lòng cám ơn Quý dì trong Hội Dòng Mến Thánh Giá Thủ Đức, Quý thân nhân và ân nhân xa gần, đặc biệt là Cha Giám Đốc Hội BVCF Quý cô bác trong Hội BVCF đã luôn yêu thương và giúp đỡ chúng con trong những năm qua, nhất là Quý vị đã hy sinh giúp chúng con có được ngôi nhà ấm cúng này. Con hy vọng sau này sẽ có nhiều bạn hơn nữa được nhận vào Mái ấm học tập và thực hiện được những ước mơ của mình là sống tự lập, có ích chobản thân, gia đình và xã hội.

Uyen’s Confidence (Continued from page 13) Tâm Sự Của Uyên (Tiếp theo trang 13)

Page 16: Vol. 17 No. 2 - BVCFThe Bridge/ Nhịp Cầu - 6 - Vol. 17 No. 2 December 2017 The Bridge/ Nhịp Cầu - 7 - Vol. 17 No. 2 December 2017 Thư Của LộC Thưa Cha, hôm nay con xin

Blind Vietnamese Children FoundationPO Box 27036San Francisco, CA 94127-0036

Printing costs for “The Bridge” funded by the Friends of the Blind Vietnamese Children Foundation.Ấn lóat bản tin “Nhịp Cầu” là do các Thân Hữu BVCF tài trợ.

NON-PROFIT ORG.U.S. POSTAGE PAID

SAN JOSE, CAPERMIT NO. 1205

www.bvcf.net